Thơ 1-2-3 Lê Thanh Hùng: Khép cửa rồi sao em còn vẫn đợi

Khép cửa rồi sao em còn vẫn đợi// Ẩn ức gì, mà đem nỗi nhớ phơi đêm/ Hong tình cũ, trong muộn chiều xanh mới// Dập dềnh khua, những khoảng lặng không yên/ Biết năm tháng đã mờ trôi dĩ vãng/ Sao cứ bâng khuâng một ký ức ngọt mềm.

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

 

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Cơn mưa qua bờ lau lưa thưa

 

Con sông đã thay dòng trôi lặng lẽ

Bên bến cũ, nước không còn lên ngấp nghé

 

Cây sung già trơ trọi đứng trong mưa

Như đắng đót, một nỗi buồn vương nhẹ

Đâu mất rồi… tấp nập bến sông xưa

Trong nghĩa trang liệt sĩ Tây Nam

 

Sâu hun hút những hàng mộ bia, tôi đã thấy

Sao nhiều năm sinh trùng với mình như vậy

 

Trăm miền quê, những binh nhất, binh nhì

Lặng lẽ khói hương, vẫn uy nghiêm đội ngũ

Tuổi mười tám các anh ở đây, sao tôi cắn đắng điều chi?

 

Khép cửa rồi sao em còn vẫn đợi

 

Ẩn ức gì, mà đem nỗi nhớ phơi đêm

Hong tình cũ, trong muộn chiều xanh mới

 

Dập dềnh khua, những khoảng lặng không yên

Biết năm tháng đã mờ trôi dĩ vãng

Sao cứ bâng khuâng một ký ức ngọt mềm.

 

Đêm khắc khoải vê tròn nỗi nhớ

 

Nhắm mắt rồi, sao cảm giác cứ thao lao

Lời vĩnh quyết, như vẫn còn day trở

 

Điều gì còn để lại, một ngày sau?

Dẫu đã biết, là mình không duyên nợ

Một vết gãy hằn sâu, dù năm tháng đã bợt mầu.

 

LÊ THANH HÙNG

(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *