Thơ 1-2-3 Lê Thanh Hùng: Khi chấp nhận thực tế cũng là một khả năng thực tế

Ta tin tưởng những điều mình mong muốn// Sự thật vốn giản đơn như vậy/ Cứ suy nghĩ lạc quan rồi sẽ thấy// Hạnh phúc này, sẽ đến trong tay/ Khi chấp nhận thực tế cũng là một khả năng thực tế/ Cuộc trăm năm cứ từng lớp tỏ bày…

Nhà thơ Lê Thanh Hùng

 

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.

Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Em nhóng nhánh dưới hiên mưa mùa hạ

 

Bâng quơ nhìn cuối ngõ, lo âu

Gió giật mưa tuôn, bên hiên cây mãng cầu tơi tả lá

 

Chiếc áo bỏ quên trên dây phơi, nhếch nhác bợt màu

Khoảnh sân nhỏ trước nhà, loang loáng nước

Không biết… đường xa, giờ ở đâu?

 

Không phải hận thù, mà bằng thái độ dửng dưng

 

Em đốt cháy một ngày xưa, cuộc tình thơ dại

Lặng lẽ chìm trôi, sao lòng anh ngân rung mãi

 

Một nỗi niểm nhớ núi thương sông

Biết năm tháng có bao giờ trở lại

Mà vấn vương, cứ nặng trĩu lòng.

Em mặc áo pull với chiếc váy màu hồng

 

Đội chiếc nón lá, trông là thiệt ngộ

Anh lóng ngóng đứng dưới hiên thưa, mưa rơi lổ chổ

 

Nhìn em thoan thoát trước cây ATM

Thao tác dịu dàng, điệu đàng trên bàn phím

Nón lá chao nghiêng, hồn dân tộc tự tin bình thản truyền thừa.

 

Ta tin tưởng những điều mình mong muốn

 

Sự thật vốn giản đơn như vậy

Cứ suy nghĩ lạc quan rồi sẽ thấy

 

Hạnh phúc này, sẽ đến trong tay

Khi chấp nhận thực tế cũng là một khả năng thực tế

Cuộc trăm năm cứ từng lớp tỏ bày…

         

LÊ THANH HÙNG

(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *