Ngập ngừng đêm, ánh trăng vàng lỏn lẽn// Buông hiên thưa, chạm tiếng võng ầu ơ/ Ru con giùm cho người, lời ru rón rén// Giọt trăng tan trên gối mộng trống huơ/ Cánh cổng khép hờ và khoảng sân phẳng lặng/ Một nỗi khát khao, đồng vọng dại khờ…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Ngập ngừng đêm, ánh trăng vàng lỏn lẽn
Buông hiên thưa, chạm tiếng võng ầu ơ
Ru con giùm cho người, lời ru rón rén
Giọt trăng tan trên gối mộng trống huơ
Cánh cổng khép hờ và khoảng sân phẳng lặng
Một nỗi khát khao, đồng vọng dại khờ…
Muộn chiều rồi, con nước ròng đã kiệt
Đứng một mình trên bãi vắng phân vân
Thương dáng nhỏ rã lòng, ai biết
Kéo lưới Rùng, đang đứng choãi chân
Trong đám bạn, chỉ một mình em là khác biệt
Khi nhìn thấy anh, đôi má đỏ bồ quân…

Lời đã cạn, vội vàng tin nhắn
Sao lại thăm dò nhau bằng một dấu chấm câu
Như chờ sẵn một nỗi buồn tĩnh lặng
Trong không gian im vắng
Thiệt tình không biết mình đang ở đâu
Dốc hết tình xa, trong một cuộc truy cầu
Em bước qua nỗi đau buồn mùa Covid
Cứ âm thầm day trở lắng vào trong
Đời đâu phải cái gì mất, rồi cũng sẽ tìm lại được
Em đứng lơ ngơ, tan nát cõi lòng
Bạn bè đến chia buồn, rụt rè từng bước
Vững bước lên em, đi trong nước mắt lưng tròng…
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)