Trăng Phan rí, trắng cả trời Tăng Phú// Em gánh nước đường xa, sóng sánh ánh trăng/ Còn nguyên đó, con dốc cát của một thời hoa nụ// Anh đứng đợi trăng, đổ xuống muộn mằn/ Thương em gái tay bồng tay bế/ Sẽ sàng trăng rơi từng giọt ăn năn…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Thả ký ức xuống dòng sông trôi
Bập bênh trên những tàu bẹ chuối
Sự linh thiêng hồn nhiên may rủi
Cứ lặng lẽ tròn đầy khát vọng đầu năm
Những chuyện buồn vướng chân đời trúc trắc
Nắng mới trên sông, lăn tăn con sóng rì rầm…
Đêm Hòn Hồng, lung linh sao thưa
Áng mây trắng chảy ngang trời gió lộng
Em nhớ gì mà lóng nga lóng ngóng
Nhìn ánh đèn xe mờ tỏ, phía bên đồi
Như cháy bỏng
Mà quẩn quanh bên bậu cửa, canh chừng bếp lữa đang sôi…

Cái ta không biết, dẫu có mơ hồ
Nhưng cũng nằm trong cái ta từng đã biết
Trong dòng chảy tư duy, lớp lớp cuốn xô
Sự hiểu biết của ta, thời gian đã hao mòn rũ kiệt
Vẫn tin rằng không biết, thực ra chỉ là chưa biết
Nếu không chỉ còn là một từ trống rỗng hư vô
Trăng Phan rí, trắng cả trời Tăng Phú
Em gánh nước đường xa, sóng sánh ánh trăng
Còn nguyên đó, con dốc cát của một thời hoa nụ
Anh đứng đợi trăng, đổ xuống muộn mằn
Thương em gái tay bồng tay bế
Sẽ sàng trăng rơi từng giọt ăn năn…
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)