Lá chuyển vàng lay lắt cuối mùa thu// Một cơn gió thoáng qua cũng làm ta hồi hộp/ Thắp sáng đèn trời lớp lớp nguyện xin// Chẳng ước điều lớn lao, mong ba được yên bình/ Chiếc lá mùa thu cứ rung rinh đừng rụng/ Hạnh phúc của cả nhà không thể thiếu má, ba.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Khi tuổi già đến với ba tôi
Lực bất tòng tâm, đứng ngồi chậm chạp
Món ngon ngày xưa ba thích, nay không thể dung nạp
Con lặng nhìn ba, nghẹn lòng nước mắt tràn mi
Bây giờ ba chẳng tha thiết điều gì
Có phép màu để đi ngược thời gian không nhỉ?
Ba vào bệnh viện cấp cứu
Cắn chặt môi ráng gồng chịu đựng cơn đau
Ba sợ các con phải lo lắng nháo nhào
Cây cao bóng cả ngày nào giờ héo rũ
Muốn tự ngồi lên mà sức cùn không đủ
Nương tựa vai con, giọt nước mắt lăn tròn…
Chiến mã của ba nằm im lặng lẽ
Chắc nó buồn cho sức khỏe chủ nhân
Một thời xa xưa, nghĩ cũng bâng khuâng
Cùng xuôi ngược miền Đông rồi miền Tây nắng gió
Vẫn hiện diện đó mà có được rong chơi
Chiến mã thở dài, nhớ đến bầu trời.
Lá chuyển vàng lay lắt cuối mùa thu
Một cơn gió thoáng qua cũng làm ta hồi hộp
Thắp sáng đèn trời lớp lớp nguyện xin
Chẳng ước điều lớn lao, mong ba được yên bình
Chiếc lá mùa thu cứ rung rinh đừng rụng
Hạnh phúc của cả nhà không thể thiếu má, ba.
LÊ THỊ NGỌC NỮ (TRÀ VINH)