Nghe trong nắng gió vùng châu thổ// Đang vang lên bài ca ruộng đồng gọi người trở về/ Về với đất đai vườn tược phù sa// Đất nuôi những mùa gieo cấy cho ta hoa thơm trái ngọt/ Đất tự bao đời xây dựng thắp lửa trong mỗi ngôi nhà/ Hãy trở về đây – Nơi ta sinh ra – Đất quê hương!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Dịu dàng, xin dịu dàng trân quý
Khi cắm bông hoa đẹp trong bình, nhớ vun tưới cho cây
Khi tắm mát trên sông, không làm vẩn đục dòng trong.
Không đồng loã tiếp tay để lũ lâm tặc phá rừng
Không tàn độc bắn thú rừng chim muông vì thèm của lạ
Xin đừng huỷ diệt giá trị phồn sinh.
Cà phê ơi, hương cà phê…
Cái mùi thơm đã quyến rũ hàng triệu triệu người
Thế mà giờ đây biến ảo khôn lường.
Nào cà phê đèn mờ, cà phê ôm quán vắng
Cà phê ký khống đất đai vơ vét của dân xây biệt phủ
Giờ tìm đâu thấy hương cà phê thanh thản thanh cao!
Trên thế gian này, năm tháng qua…
Tất cả đều là những chuyến đi kiếm tìm hạnh phúc
Mỗi quốc gia mỗi ngôi nhà mỗi người đều có số phận riêng
Nơi gìn giữ hoà bình nơi bạo lực cường quyền gây chiến
Người vun đắp ước mơ kẻ ngông cuồng phá phách
Niềm tin đúng đắn mới chung đúc nên cuộc sống và tình yêu.
Mong cho mọi người được sống ung dung
Để không ai chia xa… một người đi bao người ngóng đợi
Kẻ tội đồ, người ly hôn, người cô đơn không nếp nhà.
Mong cho hết thói giành giật bon chen, tham vọng chức quyền,
Mong hết những cạm bẫy kim tiền dâm ô trác táng
Để cuộc sống vơi đi những giọt lệ u buồn.
Nghe trong nắng gió vùng châu thổ
Đang vang lên bài ca ruộng đồng gọi người trở về
Về với đất đai vườn tược phù sa
Đất nuôi những mùa gieo cấy cho ta hoa thơm trái ngọt
Đất tự bao đời xây dựng thắp lửa trong mỗi ngôi nhà
Hãy trở về đây – Nơi ta sinh ra – Đất quê hương!
LƯƠNG SƠN (TP HCM)