Thơ 1-2-3 Lương Sơn: Hai phía mùa thu, hai đầu đất nước mưa nắng và hoa

Đồng vọng hai phía mùa thu// Hà Nội cảm thu bằng nắng vàng hanh man mác heo may/ Bằng hương cốm làng Vòng gói trong lá sen Hồ Tây.// Sài Gòn cảm thu bằng sắc hoa điệp trải thảm vàng trên phố/ Cơn mưa bất chợt, trời hửng nắng, dòng người dòng xe/ Hai phía mùa thu, hai đầu đất nước mưa nắng và hoa.

Nhà thơ Lương Sơn

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Cảm thức xuân  

 

Không gian bao la đàn chim én bay lướt ngang lưng trời

Mênh mang đồng quê sóng lúa reo rì rào.

 

Muôn hoa lung linh sắc hương toả lan bên  đồi

Lòng ta xao  xuyến nhớ đôi mắt người thôn nữ năm xưa

Em là ký ức đẹp của ta. Em mến yêu, cô gái làng hoa.

 

Bâng khuâng khúc hạ

 

Dòng Hương giang nhẹ trôi vẳng nghe dìu dặt mái chèo

Đắm mình trong chiều nắng vàng nghe sóng đàn ai chơi vơi

 

Âm vang đôi bờ man mác giọng hò xứ Huế bâng khuâng

Tiếng chuông chùa bảng lảng trôi trên lăng tẩm cung điện lâu đài

Nón bài thơ, áo tím trên cầu Tràng Tiền em đứng chờ ai?

Quê hương người nghệ sĩ

 

Có những con thuyền tam bản, độc mộc lướt trên kênh xanh.

Có chợ nổi trên sông, lòng người neo lại bến bờ thương.

 

Sóng dập dồn khúc Lý ngựa ô, nâng phím đờn ca tài tử

Gió vờn bay nếp khăn rằn dáng đứng Bến Tre

Tình biển tình sông thao thiết ân tình trong câu dân ca.

 

Ấm tình nơi tôi sinh   

 

Ngôi nhà bình yên tiếng võng trưa hè mảnh vườn thơ ấu

Bóng tre râm mát gốc sung bờ ao trong vắt tiếng cười.

 

Tôi lớn lên bên luỹ tre ngà, sức trai sôi nổi

Mẹ dạy chăm ngoan, cha khích lệ tôi niềm tin khát vọng

Xanh lá cây đời cho tôi vững bước đi tới những chân trời.

 

Tôi như mơ trong đêm ấy… bản tình ca!

 

Giọng nói của em, nỗi chờ mong, tháng năm vụt nhanh.

Chỉ thấy một dòng sông xanh… không gặp em.

 

Bóng em xa vời còn đâu dư ba bản tình ca mùa đông

Đoá hồng nhung ngày nao trong chiều sương mùa đông.

Chập chờn trong nỗi nhớ em xâm chiếm lòng anh.

 

Đồng vọng hai phía mùa thu

 

Hà Nội cảm thu bằng nắng vàng hanh man mác heo may

Bằng hương cốm làng Vòng gói trong lá sen Hồ Tây.

 

Sài Gòn cảm thu bằng sắc hoa điệp trải thảm vàng trên phố

Cơn mưa bất chợt, trời hửng nắng, dòng người dòng xe

Hai phía mùa thu, hai đầu đất nước mưa nắng và hoa.

 

LƯƠNG SƠN

(Hội viên Hội Nhà văn TP HCM)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *