Khi em ngược chiều…// Em ngược nắng, bóng chiều nghiêng chới với/ Nắng cuộn tròn lăn rớt đậu bờ vai// Em ngược gió, gió tung làn tóc rối/ Mắt cay cay, thấp thoáng bóng mịt mờ/ Em sợ… mình ngược chiều nhau nắng gió bơ vơ!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Khi em ngược chiều…
Em ngược nắng, bóng chiều nghiêng chới với
Nắng cuộn tròn lăn rớt đậu bờ vai
Em ngược gió, gió tung làn tóc rối
Mắt cay cay, thấp thoáng bóng mịt mờ
Em sợ… mình ngược chiều nhau nắng gió bơ vơ!
Vạn vật ủ ấp khi đông về
Những cành bàng khô gầy héo nhựa
Gió đông về run rẩy, liêu xiêu
Hàng phượng vỹ giơ cánh tay thô ráp
Cả thân mình xơ xác, trụi trơ
Vạn vật đang âm thầm tích nhựa để sinh sôi.

Đợi nắng xuân về
Hàng cây già trước ngõ
Lặng thầm đợi trông
Mơ một ngày xuân ấm
Nắng hồng về ghé thăm
Cây khoe mình áo biếc.
Nắng ấm mùa đông
Những giọt vàng lấp lánh
Rơi rơi xuống tay gầy
Nụ mầm tươi hé rạng
Miệng nhoẻn cười xinh tươi
Ước hóa mình long lanh tia nắng.
NGUYỄN THỊ LAI
(ĐÔ LƯƠNG – NGHỆ AN)