Thơ 1-2-3 Lý Hồng Tâm: Những điều thầm kín chẳng nói thành lời hạt nắng ơi!

Bờ vai nhỏ gánh hết bao mùa nắng// Tảo tần nuôi các con lớn khôn/ Nắng gió đã ăn sâu vào máu thịt của mẹ// Để cho con chạm tới những ước mơ/ Thương quá dáng mẹ gầy trên cánh đồng xác xơ rơm rạ / Những điều thầm kín chẳng nói thành lời hạt nắng ơi!

Nhà thơ Lý Hồng Tâm

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Ước gì quay ngược về thuở xa xưa

 

Để con nghe lại những lời ru của mẹ

Giấc ngủ ngon bởi nhịp võng đưa nhè nhẹ

 

Nồi cơm cháy mẹ để dành cho con trẻ

Con đã hưởng trọn cả bầu trời ấu thơ

Dù chẳng được… vẫn khôn nguôi mơ ước.

 

Bờ vai nhỏ gánh hết bao mùa nắng

 

Tảo tần nuôi các con lớn khôn

Nắng gió đã ăn sâu vào máu thịt của mẹ

 

Để cho con chạm tới những ước mơ

Thương quá dáng mẹ gầy trên cánh đồng xác xơ rơm rạ

Những điều thầm kín chẳng nói thành lời hạt nắng ơi!

Chín tháng mười ngày cưu mang nặng nhọc

 

Bận bịu vì con, dạy những điều hay lẽ phải ở đời

Chắt chiu bầu sữa – con lớn trong tình yêu thương của mẹ

 

Cuộc sống cuốn trôi, công việc đánh cắp con

Chỉ có dại khờ con trả về nơi mẹ

Vấp ngã trên bước đường đời mới đánh thức trái tim vô tâm.

 

Có ánh sáng soi bước chân son

 

Như tiếp thêm sức mạnh để thực hiện ước mơ hoài bão

Khoảng trời kỉ niệm nằm ấm tròn lưng trong vòng tay ấm

 

Mấy sào ruộng theo mùa là bao giọt mồ hôi

Cho con được yếu đuối hôm nay thôi

Bởi cuộc sống bộn bề níu kéo, nhớ cha – bóng cả cuộc đời.

 

Đừng tin em mạnh mẽ

 

Dù nước mắt đã khô cạn khi ngày gặp lại anh

Bởi lúc đó tim và giọt đắng chảy ngược vào trong

 

Và em đã lạc lối về

Hương dĩ vãng in nụ hôn đầu

Anh bỏ khoảng trời kỉ niệm – em trổ  dòng thơ đau!

 

LÝ HỒNG TÂM (TÂY NINH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *