VHSG- “Con không về, biên cương cài phiên gác/ Đêm tuần tra ngăn hàng lậu, ma túy, dịch… nhập cư”. Chẳng những ở biên giới mà ngay trong lòng hậu phương bao người ở tuyến đầu chống dịch vẫn không được sum vầy cùng gia đình ngày Tết cổ truyền: “Mẹ không về mặt trời trắng tuyến đầu dập dịch/ Đêm ngủ sớm con nhớ trùm chăn trời khuya lạnh/ Nhắc cha mua chậu cúc cho Tết sáng tươi nhà”. Với chùm thơ 1-2-3 đầu tiên, Mai Văn Ba từ đất Quảng cho thấy đất nước thời nào cũng có những con người hy sinh thầm lặng…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Con không về bên mẹ mùa xuân
Con không về, biên cương cài phiên gác
Đêm tuần tra ngăn hàng lậu, ma túy, dịch… nhập cư
Con không về covid tàng hình
Những địa danh nối dài cách ly phong tỏa
Vồng cải mới xanh sau lũ lên ngồng mẹ ngậm nước nồng cay…
Trầm tư “Lá lành đùm lá rách”
Dẫu biết chẳng lá nào tươm tất
Cũng đừng gọi rách ít
Niềm vui cho và nhận san sẻ trọn tấm lòng
Khoe ánh kim lá vàng chưa hề bọc lá bạc
Bí bầu đan cặp lá yêu thương
Mẹ không về thắp mùa xuân non nước
Mẹ không về, bệnh viện vào ca mùa covid
Vội vã oxy, truyền dịch, kín mít khẩu trang
Mẹ không về mặt trời trắng tuyến đầu dập dịch
Đêm ngủ sớm con nhớ trùm chăn trời khuya lạnh
Nhắc cha mua chậu cúc cho Tết sáng tươi nhà
Chốc chốc mẹ gọi con
Bàn chân đau năm tháng đá mòn
Lưng nhức mỏi còng theo cuộc đời gánh nặng
Chốc chốc con ơi! Mẹ thấy cha về
Nhà mình đông lắm bà con chia thịt Tết
Nhớ sắm y trang để bàn thờ hồi cha đi áo không lành…
MAI VĂN BA
(NÚI THÀNH – QUẢNG NAM)
- Chuyện bê bối ‘bao văn’ giữa làng bút mực 90 năm trước
- Chùm thơ 1-2-3 Hà Phi Phượng: Người thắp ngọn lửa nồng sáng ấm trăm phương
- Thơ 1-2-3 Huỳnh Khang: Khi mẹ còn ta vẫn hay quên mình còn mẹ
- Cao Duy Sơn thao thiết lắm “Non cao rừng thẳm”
- Thơ 1-2-3 Lê Đỗ Lan Anh: Thi sĩ chôn ký tự trước khi chôn chính mình