“Giữa Ba Dội dõi một trăm lẻ sáu ngọn kì sơn// Non xanh cẩm tú. Miền quê gió lộng tứ bề/ Hoa cỏ lay ngỡ hùng binh Tây Sơn rèn quân Bắc phạt// Lối nhỏ nào vua Thiệu Trị từng ngự/ Vạt đất nào gót phong trần Bà chúa thơ Nôm đã lần qua/ Phảng phất đức Liễu Hạnh nương bóng chiều cứu nhân độ thế”.
Mai Xuân Thắng sinh năm 1978 ở Thanh Hóa hiện sống và dạy học ở TPHCM. Ngoài những cảm xúc gần gũi gia đình, nghề nghiệp thì cảm thức lịch sử, văn hóa, thiên nhiên đã mang lại nguồn thi hứng mạnh mẽ cho thơ 1-2-3 của Mai Xuân Thắng. Những vần thơ dung chứa kiến văn, niềm tự hào lẫn day dứt và khai phóng ẩn tình có sức vẫy gọi: “Thăm động Bích Đào nhớ diễm tình Từ Thức – Giáng Hương// Núi thương nhớ ai mà oằn mình bung nhụy/ Vắt sữa nguyên sơ tạo tác chuyện phong tình”.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Giữa Ba Dội dõi một trăm lẻ sáu ngọn kì sơn
Non xanh cẩm tú. Miền quê gió lộng tứ bề
Hoa cỏ lay ngỡ hùng binh Tây Sơn rèn quân Bắc phạt
Lối nhỏ nào vua Thiệu Trị từng ngự
Vạt đất nào gót phong trần Bà chúa thơ Nôm đã lần qua
Phảng phất đức Liễu Hạnh nương bóng chiều cứu nhân độ thế.
Những lao xao giữa chiều đông tràn lối cũ
Những ê a ta ngồi đón đợi con về
Mấy cái chữ nhấp nháy
Cánh bàng thổn thức
Con gió non tơ làm duyên vương má thắm học trò
Thời áo trắng ngày xa động đậy.
Triền đê thuở ấy gọi về niềm mơ
Cánh diều căng gió mắt biếc trong ngần tơ trẻ
Vi vút lưng chiều bay bổng
Thời gian chếch bóng. Chim bằng lạc nẻo phù vân
Hoài vương dáng mẹ tảo tần
Vầng trăng ngọt, khoảng trời xuân ấm nồng
Thần đầu hải khẩu* danh tụ ngàn xa
Áp lãng chân nhân hiển lộ thần uy phò trợ minh quân
Gió gọi dòng hải lưu cuộn xoáy ướt đẫm câu ca dao**
Lừng lững đoàn dã tượng Tam Điệp huơ vòi níu biển cả
Bãi bể nương dâu, gót thời gian không phai màu xứ sở
Thạch Bi vững, tam đạo giao, hùng thiêng hương toả vĩnh trường.
* Cửa Thần Phù
** Lênh đênh qua cửa Thần Phù
Khéo tu thì nổi vụng tu thì chìm.
Thăm động Bích Đào nhớ diễm tình Từ Thức – Giáng Hương
Núi thương nhớ ai mà oằn mình bung nhụy
Vắt sữa nguyên sơ tạo tác chuyện phong tình
Đung đưa cánh võng dây leo còn thơm xiêm y tiên nữ
Cao vời tiên lộ, thẳm lối âm tào. Chạnh dáng Từ vọng quê
Ta trau tria vóc hạc, mộng một ngày thôi: Tiên giới
MAI XUÂN THẮNG