Ám gợi Tây Nguyên nhà mồ hồn vía đại ngàn// Kết tụ tinh hoa cộng đồng/ Thớ gỗ tượng hình bất tử// Vườn tượng bập bùng nhịp đồng ca hoang dã/ Cõi huyễn hoặc đượm màu phồn thực/ Bản năng hai thế giới sinh tồn khát vọng bình yên.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Gió hát quầng mây bồng điểm nhịp gọi bình minh
Sóng dập duềnh hòa âm
Đỏ lựng vầng dương rửa mặt
Lão Kơ nia soi bóng nước chải đầu
Trầm tư núi ngủ
Hồ Ea Kao em sơn nữ xoã nghiêng trời
Ám gợi Tây Nguyên nhà mồ hồn vía đại ngàn
Kết tụ tinh hoa cộng đồng
Thớ gỗ tượng hình bất tử
Vườn tượng bập bùng nhịp đồng ca hoang dã
Cõi huyễn hoặc đượm màu phồn thực
Bản năng hai thế giới sinh tồn khát vọng bình yên.
Tây Nguyên một ngày
Ban mai cỏ hoa cười sương sớm vẫy xuân sang
Trưa ong ong nắng vỡ hạ về
Bóng chiều phất phơ vài chiếc lá điệu đàng chào thu tới
Ngọn gió lạnh quẫy từ hun hút núi quấn quyện đêm đông
Bốn mùa hiện hữu thêu sắc trời ảo mộng
Hoa cà phê khiết trinh màu thanh nữ
Trắng muốt đồi nương
Ngạt ngào thơm sóng núi
Mê dụ giêng hai mùa hội
Kết tinh giọt nồng dệt hồn xứ sở
Tây Nguyên sáng tươi bừng nở giấc xuân đầy.
Mây hồng đôi má luyến thương ai
Xuyến chi trắng xinh thì con gái
Pơ-lang đỏ tươi thắp lửa rộn lối về
Cánh chơ rao vút trời xanh thẳm
Nhịp cồng chiêng trầm hùng ngun ngút núi sông
Tây Nguyên ơi quyến dụ đến vô cùng.
MAI XUÂN THẮNG