Thơ 1-2-3 Nguyễn Đinh Văn Hiếu: Anh khảy đàn, em chuyển điệu nam xuân

VHSG- “Bước khoan thai dìu dặt đón xuân sang/ Phố phường thay áo màu tươi thắm/ Ríu rít chuyền cành chim gọi nhau”. Một khung cảnh mùa xuân an vui và thơ mộng mang tinh thần văn hóa miền Tây sông nước dù đổi mới đồng lên phố nhưng vẫn giữ bản sắc riêng: “Trăm bướm hoa từ tà áo bay ra/ Dìu dặt nồng nàn phồng phập hoan ca/ Anh khảy đàn, em chuyển điệu nam xuân”.

Nhà thơ Nguyễn Đinh Văn Hiếu ở Trà Vinh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Bước khoan thai dìu dặt đón xuân sang

 

Phố phường thay áo màu tươi thắm

Ríu rít chuyền cành chim gọi nhau

 

Hơi lạnh mùa xuân đâm chồi nõn

Vuốt ve muôn sắc xuyến xao ngày

Kìa tia nắng ấm kịp trao tay.

 

Áo dài xuống phố như cánh bướm

 

Hoa ngại ngần e lệ nép vào trong

Em bung xõa gieo nồng nàn hương mới

 

Thoảng ngan ngát màu non tơ đến lạ

Dòng người ngược xuôi bao lượt đứng ngẩn ngơ

Anh ước mình là một gã say thơ.

Em hay chăng trời đất đã giao mùa

 

Trong mắt em cười trên môi em thắm

Làn tóc hương xuân mùi thơm vũ trụ

 

Trăm bướm hoa từ tà áo bay ra

Dìu dặt nồng nàn phồng phập hoan ca

Anh khảy đàn, em chuyển điệu nam xuân.

 

Bà ngồi đó dạy cháu con gói từng đòn bánh tét

 

Gói những yêu thương vun vén ba trăm sáu lăm ngày

Gói cả bộn bề đầu hôm sớm mai hằn cơ cực

 

Ba trang hoàng bàn thờ giữa nụ cười tổ tiên hiển hiện

Má giặt giũ bụi bặm tháng năm bám từng món đồ nhà

Rôm rả tiếng trẻ nô đùa ngỡ xuân đến bên hiên.

 

Ngạch cửa má ngồi chờ đợi đứa con xa

 

Tất bật bôn ba nơi phố thị phồn hoa vật vã

Nước mắt, mồ hôi vãi rơi bấp bênh nơi xứ lạ

 

Lê la đêm Sài thành lăng lặng người ngắm bóng trăng rơi

Chợt nhớ ánh trăng quê nhà nhập nhoạng ngạch cửa má ngồi

Nhoi nhói khung trời vô định, tái tê lòng – trăng khóc.

 

NGUYỄN ĐINH VĂN HIẾU

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *