Thơ 1-2-3 Nguyễn Đinh Văn Hiếu: Đêm trốn trong ngày, ngày trườn mặt lặn vào đêm

Ngày dịu dàng của đêm ở lại// Người nói về một cái cây mới trồng/ Người hát về vầng dương trồi lên từ phía đằng đông// Mấy ai nói về những cây cành lỡ nhịp trưởng thành/ Màn đêm dần buông lấp che tia nắng cuối ngày mỏng mảnh/ Đêm trốn trong ngày, ngày trườn mặt lặn vào đêm.

Nhà thơ Nguyễn Đinh Văn Hiếu

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Vốc cạn nỗi niềm cuối năm cạn tỏ

 

Nguệch ngoạc câu chữ nếm đắng chát chua cay

Đuổi thanh bắt vần bở óc o dáng điệu

 

Lời ong tiếng ve trách chi hà hồ cố sự

Từ xoay đằng từ, hình ảnh buồn bực bỏ mông lung

Thơ phú văn vè bè bè rổ chữ choảng loang xoang.

 

Người nghệ sĩ hóa thân muôn mặt

 

Là Lan cắt đứt dây chuông không về chốn cũ

Sáo sang sông ôm lòng chìm bặt đám tối trời

 

Một nàng Hến đa đoan khôn thừa đáo để

Nàng Sao Ly rạng ngời hương sắc hát khúc biên giới tình ca

Thủy Cúc chung tình dù bị ngờ vực tình chung.

Tranh của họa sĩ Nguyễn Khôi

Có những cuộc giải cứu bất thành

 

Kẹt trong đống hỗn độn hư danh

Đi tìm ngọn nguồn lạch sông giải cứu

 

Hư danh tanh bành như đường sá vá chùm vá đụp

Lạch sông rải cả tấn giấy tiền vàng bạc gọi âm binh

Hồn vía giật giật lên hình, âm thanh náo động nuốt thanh danh.

 

Đường đến trường có khó trăm lần

 

Thầy vẫn vượt hàng cây số cõng cái chữ lên non

Cô trầy trượt lội suối, băng sông mang cái tâm xuống bản

 

Cái lương, phụ cấp nhích theo định kì

Mà giá cả thị trường ễnh ương đột xuất

Sợ Tết nhứt gần kề lo chẳng được tày gang.

 

Ngày dịu dàng của đêm ở lại

 

Người nói về một cái cây mới trồng

Người hát về vầng dương trồi lên từ phía đằng đông

 

Mấy ai nói về những cây cành lỡ nhịp trưởng thành

Màn đêm dần buông lấp che tia nắng cuối ngày mỏng mảnh

Đêm trốn trong ngày, ngày trườn mặt lặn vào đêm.

 

NGUYỄN ĐINH VĂN HIẾU (TRÀ VINH)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *