Tạm gác câu kinh tiếng mõ// Thay tràng hạt bởi kim tiêm ống nghe y tế/ Cởi áo cà sa thay bộ blouse trắng// “A di đà Phật” – “Dù xây chín bậc phù đồ…”/ Cứu người hành động nghĩa nhân/ Tiếng chuông chống dịch âm vang bên đời

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Những con sâu đục khoét thân đời ngã gục
Tiếng cười hả hê trên biệt phủ dát vàng
Mặt trời gục chết dưới bàn tay lông lá
May túi “ngàn gang” lượm vàng trên đất
Người nhặt ve chai đội chiếc nón cời
Núng nính béo tròn trá hình bộ mặt phì nộn
Nỗi đau ngập tràn nước mắt mùa đại dịch
Chưa kịp nhìn mẹ cha đã vội lìa trần
Bà nội bà ngoại lần lượt đi vào cõi xa xăm
Tảng băng vỡ vụn ngập chìm trong đêm tối
Ly cách. Xót xa đời bão giông cuộn xé
Về đâu. Những đứa trẻ bơ vơ. Mẹ cha mỗi người một nẻo.
Mỗi ngày qua trái tim tôi nghẹt thở
Nghe như bầu trời sụp đổ
Có tiếng gọi vô hình
Một hàm số đồng biến
Nhìn màn hình điện thoại. Bốn chữ số đang nhảy múa
Mong ngày mai những đóa hoa đời rực rỡ trong nắng sớm.

Ước gì có một phép mầu để xóa sạch nỗi đau
Cả thế giới đang sống trong màn đêm đại dịch
Vaccine từng ngày vẫn không cung ứng kịp
Những gương mặt trẻ già hồi hộp lo âu
Những dòng sông cuộn xé lòng
Phép mầu nào chặn thảm họa xảy ra!
Tạm gác câu kinh tiếng mõ
Thay tràng hạt bởi kim tiêm ống nghe y tế
Cởi áo cà sa thay bộ blouse trắng
“A di đà Phật” – “Dù xây chín bậc phù đồ…”
Cứu người hành động nghĩa nhân
Tiếng chuông chống dịch âm vang bên đời
Đại dịch đau thương những số phận người trôi dạt
Khu nhà trọ nước mắt mãi rơi
Bốn mẹ con đạp xe về quê cũ
Dặm đường xa vời vợi ngàn trùng
Cảm ơn tấm lòng vàng đầy nhân ái
Bốn vé tàu đầy nghĩa tình tương thân cao đẹp
Có những thứ không dễ gì có được
Họ chỉ có đôi bàn tay và trái tim nhân hậu
Họ chỉ có tình yêu và sự vị tha
Họ không có nhà lầu ô tô vàng bạc
Nhưng họ giàu hơn bất cứ ai
Bởi gia tài của họ là nhân phẩm tuyệt vời.
NGUYỄN ĐỨC BÁ (QUẢNG NAM)