Thơ 1-2-3 Nguyễn Duy Chung: Phía trước là mây mềm hay bão tố vẫn phải bay

 “Cũng có lúc trông ta thật hiền// Khi những chú chim non cất cánh/ Phía trước là mây mềm hay bão tố vẫn phải bay// Đời gọt anh, gọt em thành chúng ta hôm nay/ Nhưng khi về bên nhau/ Mình cùng cười hiền như những đứa trẻ”

Tác giả Nguyễn Duy Chung

Gửi về chùm thơ 1-2-3 đầu tiên cho Văn Học Sài Gòn, tác giả Nguyễn Duy Chung từ Hà Nội cho biết: “Thời gian qua, bạn bè tôi ở nhóm thơ Facebach rất hào hứng với thơ 1-2-3 mà trang mình đang nỗ lực phát triển, nhiều anh chị đã gửi và đăng thơ trên trang. Nay tôi gửi chùm 1-2-3 của mình, cũng là để tự thẩm định xem có đạt các tiêu chí về thể thơ này hay không”.

Cảm ơn anh và bạn thơ đã nhiệt tình hưởng ứng sáng tạo thể thơ mới thuần Việt!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Thành phố nhỏ có một chiều nhớ

 

Chàng trai kẻ hoài mà chưa gặp chiều kia

Hoa phượng đỏ rồi lại mùa hoa phượng đỏ

 

Người ấy ở nơi nào trong thành phố

Biết có đang tìm điểm cuối của chiều thương

Có một chiều nhớ. Đơn phương

 

Ký ức chỉ còn những khung hình đen trắng

 

Có chú bé lặng thầm như nắng

Có cô bé mắt hiền tóc tém

 

Một ngày răng khểnh cười chia tay

Chú bé chưa biết yêu, cô bé cũng không hay

Có hạt mầm vênh dần thành nỗi nhớ

Cũng có lúc trông ta thật hiền

 

Khi những chú chim non cất cánh

Phía trước là mây mềm hay bão tố vẫn phải bay

 

Đời gọt anh, gọt em thành chúng ta hôm nay

Nhưng khi về bên nhau

Mình cùng cười hiền như những đứa trẻ

 

Việc nhỏ nhưng cần lan tỏa

 

Hiến máu là việc an toàn

Một thanh niên chưa già cho biết

 

Người người đang lo giãn cách

Riêng mình có thể tại sao không?

Bệnh viện alo tôi tới luôn.

 

NGUYỄN DUY CHUNG (HÀ NỘI)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *