Thơ 1-2-3 Nguyễn Hồng Linh: Tiếng dương cầm vang vọng khúc đông xa

VHSG- Đó là lúc người xa xứ dậy lên bao nỗi niềm: “Em vẽ trên ngực trần những bông tuyết trắng rơi/ Nghe tiếng thở dài con chim cuộn mình khao khát/ Đông gõ cửa… ta giấu gì? Đêm lạc giữa mênh mông”. Khát khao, tin yêu và chờ đợi mùa xuân đến: “Anh gieo hạt giống cho tim em nảy mầm/ Em sẽ đợi ngày hoa nở/ Đợi hoa chuông tình yêu đâm chồi nảy lộc”…

Nhà thơ Nguyễn Hồng Linh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Tiếng dương cầm vang vọng khúc đông xa

 

Chuông giáo đường ngân nga, gió khóc mùa thu cũ

Anh giấu mùa đông vào cánh tay khô trần trụi

 

Em vẽ trên ngực trần những bông tuyết trắng rơi

Nghe tiếng thở dài con chim cuộn mình khao khát

Đông gõ cửa… ta giấu gì? Đêm lạc giữa mênh mông.

 

Vầng trăng khuyết lung linh nghiêng mình in đáy nước

 

Hàng liễu rủ xoã tóc mơ màng bên dòng sông thầm lặng

Nghe nhánh đời thổn thức hoài mong

 

Ta ru gì cho ngày mai?

Thu mơ màng nghiêng dáng phai

Lá võ vàng xào xạc giữa trời đông.

Sương mù bảng lảng phố mùa sang

 

Gió gọi đông xám ngang lưng đồi

Người trễ hẹn để mùa trôi trượt dài nhan sắc

 

Ngọn gió bấc về rét lạnh mắt môi

Hoa lau bên đường bạc trắng xa xôi

Nương theo gió, ước như ngàn cánh hoa bay theo anh khắp ngả…

 

Tình yêu chúng mình là cấp số nhân

 

Yêu anh, em đo bằng kilômét đường chim bay

Yêu anh, em đo cả vũ trụ đất trời

 

Tiếng yêu nồng nàn, mãnh liệt hơn bởi vượt thời gian

Mùa giao hoan đại ngàn nghiêng ngả

Em lạc lối về khi anh ngỏ lời yêu.

 

Anh gieo hạt giống cho tim em nảy mầm

 

Em sẽ đợi ngày hoa nở

Đợi hoa chuông tình yêu đâm chồi nảy lộc

 

Chưa hẳn là yêu nhưng chắc đã thương

Chút nắng còn vương bóng chiều nhạt nhoà trước ngõ

Như đôi gốc thông già vẫn mãi nhìn nhau.

 

12.2020

NGUYỄN HỒNG LINH

(STUTTGART – ĐỨC)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *