Phấn sương ngà ngọc tóc thầy// Thầy như cha mẹ nhân từ chỉ mong con khôn lớn/ quên sống cho mình mà vì đời thức khuya dậy sớm// Cần mẫn kinh thư ươm chữ cất hương thơm/ rót vào đời hoa những làn mật ngọt/ mà có nào hay thoáng ngọc sương bay tóc thầy ngà phấn

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Phấn sương ngà ngọc tóc thầy
Thầy như cha mẹ nhân từ chỉ mong con khôn lớn
quên sống cho mình mà vì đời thức khuya dậy sớm
Cần mẫn kinh thư ươm chữ cất hương thơm
rót vào đời hoa những làn mật ngọt
mà có nào hay thoáng ngọc sương bay tóc thầy ngà phấn
Có bao giờ nghe thầy kể công thức khuya dậy sớm
Thầy kể chuyện tiền tế bào Coaxecva phát sinh sự sống,
chuyển tiến loài người trên những ga tàu mu muội văn minh,
Những mùa trăng miền kim cổ tây đông,
dòng sông chảy yêu thương và cánh đồng chảy máu…
chỉ ngọn đèn dầu kể chuyện thầy dậy sớm thức khuya.
Nhìn người khiếm khuyết mới thấy hết mạnh lành kiên nghị
Anh vẫn nhìn đời bằng tai sắc thị
chị vẫn yêu người bằng mắt cảm nhạy thanh âm
Em vẫn hồn nhiên chạy đùa bằng cánh tay vững chãi thần tiên
và nét chữ nở hoa từ măng chân mềm nại…
khiếm khuyết có là gì khi nghị lực bền dai
365 trang sách
Xây nên từ chất liệu bản ngã độc quyền
viết bằng thứ ngôn ngữ sánh màu lập dị
Mỗi ngày phiêu bồng một trang tự kỷ
nhiều khi mơ hồ quên quên nhớ nhớ
sách là tôi không xuất bản bao giờ
Hạt tuyết đông mềm mại cánh thiên thần
Cái lạnh mùa đông riết rúm tâm hồn
em và tôi đi qua ngày loài gấu
Núi xếp chân băng như chôn giấu tật nguyền
rừng lá ngủ đính chuỗi cườm trắng muốt
thiên sứ bay đi đôi cánh nõn nuột nà
Khúc giao mùa
Cơn heo may dạo dương cầm phiến lá
đông thụ thai trong nắng mật thu qua
Se lạnh đủ hâm nóng ngập nghịu giao hòa vẻ mặt ngàn năm
trời đất vu quy đối bái động phòng trên đôi chiếu hành tinh
chiếc khăn gió khoác lên em hơi ấm dạ khúc lòng anh
NGUYỄN TRỌNG LĨNH (NGHỆ AN)