Những đốm sáng U-FO lấp loá phía chân trời// Dải ngân hà bí ẩn và cội nguồn con người bí ẩn/ Định mệnh những ngôi sao có bí ẩn kiếp người// Mặt đất hoang vu từng tuyệt chủng những loài thông minh nhất/ Nhan sắc – kiêu hùng từng u ám những vương triều mạnh nhất/ Thanh kiếm đã rơi về đất – còn mịt mù vó ngựa thảo nguyên.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Chiều đổ thác mây trong sương mỏng cuối ngày
Gai góc lời nói thật, những ngoa ngôn bề bộn sân si
Lời cầu nguyện bay đi, lam lũ níu cuộc người ở lại
Bước theo chân em quanh cái vòng tròn bập bùng lửa ấm
Bung binh âm vực suối, đôi cánh tay trần từng nhịp gió nương
Tôi buồn – khi cái người bắt được quả Pao dắt em đi mất.
Những đốm sáng U-FO lấp loá phía chân trời
Dải ngân hà bí ẩn và cội nguồn con người bí ẩn
Định mệnh những ngôi sao có bí ẩn kiếp người
Mặt đất hoang vu từng tuyệt chủng những loài thông minh nhất
Nhan sắc – kiêu hùng từng u ám những vương triều mạnh nhất
Thanh kiếm đã rơi về đất – còn mịt mù vó ngựa thảo nguyên.
Mải miết lên chùa – tôi xưng tội cầu may
Trái đất nghiêng vì lầm lỗi của loài dáng thẳng
Ngổn ngang lo âu, hy vọng, buồn đau và sợ hãi
Trong vũ trụ muôn màu, cố hữu con người cầu vồng bảy sắc
Chỉ bảy sắc thôi đã bão giông cả một thế giới người
Em theo chồng về biển – tôi buồn như thác đổ chiều trôi.
Diệu kỳ những dòng sáng cao xanh thuần khiết
Có những thanh cao từng cứu rỗi cả một hành tinh chết
Nhưng mặt trời không thể ngừng sự lạnh lẽo sông băng
Đêm qua, một ngôi sao trên bầu trời mênh mông chợt tắt
Sự kỳ vĩ trôi dạt vào hố đen thăm thẳm ngân hà
Em bước theo người ngời ngời hạnh phúc – tôi nguyện cầu tôi.
Hư ảo mật ngữ trong những cánh rừng cạm bẫy
Nơi phế tích còn đậm dấu uy quyền – nhan sắc kinh đô
Tìm châu báu – con người đã từng phá tung tất cả
Kỳ vĩ thác mây, thanh thoát tiếng chim, ngàn hoa lộng lẫy
Tôi đang ở điểm mù trong nỗi kinh hoàng bí ẩn rừng sâu
Phía sau bình yên – ám ảnh sự sinh tồn Xa van1 tàn khốc.
_______
1 Đồng cỏ Xa van
TẠ HÙNG VIỆT