Thơ 1-2-3 Tạ Hùng Việt: Nép dưới bóng Bồ đề có hết những oan khiên?

VHSG- “Biển đã chọn mênh mông để ồn ào giông bão/ Sóng vướng chân nhau nơi đủ rộng phía chân trời/ Núi khắc khổ nghiêng vai cho một đời im lặng”. Nghiệm sinh từ cái hiển nhiên đặt để của tạo hóa rồi nhìn về cách sống, hành vi của con người như là chất vấn, như là thức tỉnh: “Trong thanh khiết giọt chuông những nghìn năm thiện – ác/ Nặng trĩu lời nguyện cầu, nhẹ tênh câu chân kinh sám hối/ Nép dưới bóng Bồ đề có hết những oan khiên?”

Nhà thơ Tạ Hùng Việt

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Biển đã chọn mênh mông để ồn ào giông bão

 

Sóng vướng chân nhau nơi đủ rộng phía chân trời

Núi khắc khổ nghiêng vai cho một đời im lặng

 

Xếp lại những đổ vỡ của hình hài trăng khuyết

Em chọn cách nép mình vào mùa lộc biếc hoa xinh

Tôi theo sông trôi đau điếng giữa hai dòng trong – đục.

 

Sau những đêm trăng huyền diệu phía sân chùa

 

Con người vác linh hồn qua mênh mông mặt đất

Áo nâu sòng khổ hạnh, âm thầm đi đến kiếp sau

 

Trong thanh khiết giọt chuông những nghìn năm thiện – ác

Nặng trĩu lời nguyện cầu, nhẹ tênh câu chân kinh sám hối

Nép dưới bóng Bồ đề có hết những oan khiên?

Khổ hạnh đi qua miền hữu hạn

 

Cha dạy con hãy chọn cho mình một gương mặt thật

Dẫu biết sẽ loanh quanh giữa chằng chịt những con đường

 

Sau những thật – giả cuộc đời, cha ghé về ngôi nhà bé mọn

Sau những ấm – lạnh lòng người, cha cô độc ra đi

Cha bỏ lại phía sau mặt đất nâu chật chội những vui buồn.

 

Chỉ còn lại góc vườn một dáng mẹ thôi

 

Quả trái mùa còn dăm chùm đắng ngọt

Cứ rưng rưng mong mỏi con về

 

Những cánh chim đã tung bay trong khung trời rộng

Chỉ còn lại liêu xiêu dáng một người đàn bà lam lũ

Buộc phận mình vào phên dậu gió mùa đông bắc thương con.

 

Theo cánh chim thiên di qua những miền đất lạ

 

Đau đáu những bước chân mùa đông nứt nẻ kiếp người

Cơn đói run tháng ba như ngọn rét cứa vào phận mọn

 

Trên con đường mưu sinh nhọc nhằn tít tắp

Anh gặp lại bóng mình trong những giấc mơ đêm trăng đầu ngõ

Em có còn trông đợi một cánh đồng bảng lảng khói chiều không.

 

TẠ HÙNG VIỆT (KHÁNH HÒA)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *