Thơ 1-2-3 Tặng Vũ: Chiêm bao chiều mưa đưa ta về chiêm trũng

Gót tuổi thơ mơ quân vương trận giả/ Hành quân cờ lau, vị tháng năm khói tỏa// Đột kích chuột đồng, vợt cào cào, dưới mưa rào bóng mây/ Hương cáy thoảng đưa, tròn vị mùa sen nồng say giấc/ Ơi sông quê! Thổn thức nuôi dưỡng hồn chất thơ.

Nhà thơ trẻ Tặng Vũ (Vũ Văn Tặng)

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Nắng đổ lửa gió u buồn chôn giấu

 

Hạ chí đương qua, Ngày của cha đến vội

Mẹ ốm đau, Út nơi xa, mình cha giữa biển vàng

 

Gánh niềm tin, gánh toan tính vội vàng

Giọt mặn chát mùa màng, giọt huy hoàng đời sau

Gieo nắng hương hoa, giấu vần vũ lối con qua.

 

Bến ngóng trông trăng đủng đỉnh cuối dòng

 

Trốn chạy ánh bình minh, nguyệt lão chờ nhuận sắc

Rượu đắng môi, trôi tiếng hò lỡ nhịp

 

Tan chảy dấu chân xưa, đưa người về bến giá

Tan giấc mộng muộn màng, thổn thức tuổi đương qua

Hanh hao bóng phong tình. Bến khóc thuyền cô liêu!

Chiêm bao chiều mưa đưa ta về chiêm trũng

 

Gót tuổi thơ mơ quân vương trận giả

Hành quân cờ lau, vị tháng năm khói tỏa

 

Đột kích chuột đồng, vợt cào cào, dưới mưa rào bóng mây

Hương cáy thoảng đưa, tròn vị mùa sen nồng say giấc

Ơi sông quê! Thổn thức nuôi dưỡng hồn chất thơ.

 

Bóng cha già ôm trụ nhà vững chãi

 

Dấu chân phong trần, nứt nẻ cánh đồng xưa

Trưởng thành đói no, nhớ thương mùi rơm rạ

 

Chân chất. Thật thà. Xế bóng tà thoát giấc mộng áo tơi

Sương khói cha điểm tô, mắt con hoen ướt lệ

Sức cha già… đâu gánh nổi sớm trưa.

 

Có đôi khi ngộ ra trong tiềm thức

 

Cuộc đời chông chênh, lòng người trống vắng

Gặp gỡ đôi ba lần, hóa hư vô chợt chua xót sầu bi

 

Quẳng gánh đi, chí hướng xa, mối tâm giao rệu rã

Đường thành công đâu hoa hồng trải lối nồng hương

Áp lực, trui rèn, phá xiềng xích. Tỉnh cơn mê.

 

TẶNG VŨ

(BÀ RỊA – VŨNG TÀU)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *