Thành phố Cần Thơ ngày triều cường// Đô thị đất Tây Đô, đô thị miền sông nước./ Nước muốn kết bạn với con đường – nên nước cứ dềnh lên.// Cái nóng của nắng nôi – có nước làm dịu mát./ Những tà áo dài nữ sinh đạp xe thong dong trên mặt nước/ Những chiếc bóng đổ dài, lung linh chiều Tây Đô.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Cầu Tình Yêu nối đôi bờ Rạch Khai Luông
Cầu nối hai con tim khát khao tìm về hạnh phúc.
Cầu minh chứng câu hẹn hò bao đôi lứa nên duyên.
Anh từ Đất Mũi Cà Mau về Đại học Cần Thơ
Cùng bè bạn bốn phương dùi mài, thu cho mình kiến thức.
May mắn gặp được cô gái là em, nơi “… lòng không muốn về”.
Thông điệp từ cây bệu – ai mua gì tôi bán cho.
Mặt trời lên: chợ nổi dát vàng, rau củ quả dát vàng.
Chị trung niên dát vàng, vươn mình lên cây bẹo cao cao.
Kiếp thương hồ ngày xưa, nay biến thành văn hóa.
Cô gái người nước ngoài rất xinh tươi, chẳng biết từ đâu tới
Nâng niu đùa nghịch con châu chấu lá dừa, ôi đáng yêu sao!

Cơn sốt rét rừng biên giới Tây Nam lạ thật
Cơn nóng, cơn lạnh thay nhau hành hạ tôi, người lính trẻ.
Thật không ngờ nó hạ gục thân trai bẻ gãy sừng trâu.
Thời gian sau tôi được ra Hà Nội, cơn sốt còn bám theo.
Cô y sĩ già siết chặt bàn tay tôi ái ngại:
Không còn viên thuốc bổ nào bồi dưỡng, thương em quá em ơi!
Thành phố Cần Thơ ngày triều cường
Đô thị đất Tây Đô, đô thị miền sông nước.
Nước muốn kết bạn với con đường – nên nước cứ dềnh lên.
Cái nóng của nắng nôi – có nước làm dịu mát.
Những tà áo dài nữ sinh đạp xe thong dong trên mặt nước
Những chiếc bóng đổ dài, lung linh chiều Tây Đô.
Cầu Cần Thơ vắt ngang dòng Hậu Giang
Như dải yếm nàng tiên vắt ngang làn sương trắng.
Dải yếm nối đôi bờ, cho đôi lứa khỏi cách ngăn.
Xe hoa cô dâu từ đất Vĩnh Long,
Em về kết duyên với chàng trai đô thị miền sông nước.
Con sóng êm xa tít phía chân cầu ru mãi mối tình ta.
THANH TRẦN (CẦN THƠ)