Thơ 1-2-3 Thanh Yến: Cảm ơn đời cho tôi vực dậy niềm tin

Cảm ơn đời cho tôi vực dậy niềm tin// Thả tiếng cười trong tầng sóng khát khao/ Tôi thiết tha nhìn vào cuộc sống// Vẫn còn đây nét dọc ngang qua từng con chữ/ Hơn một lần buông bỏ chẳng chút băn khoăn/ Vướng kẽ tay thôi bỗng chốc đã nảy mầm.

Nhà thơ Thanh Yến

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Nào phải tình cờ mình gặp lại nhau

 

Nghìn con sóng tràn về đêm trăn trở

Kể từ khi câu thơ em bỏ ngỏ

 

Bước dặm dài con chữ nặng vai

Anh bên kia vẽ cuộc tình vào biển nhớ

Nhập nhằng em đo khoảng cách từng ngày.

 

Cảm ơn đời cho tôi vực dậy niềm tin

 

Thả tiếng cười trong tầng sóng khát khao

Tôi thiết tha nhìn vào cuộc sống

 

Vẫn còn đây nét dọc ngang qua từng con chữ

Hơn một lần buông bỏ chẳng chút băn khoăn

Vướng kẽ tay thôi bỗng chốc đã nảy mầm.

Tranh của họa sĩ Nguyễn Quang Thiều

Linh hồn tôi một thoáng rong chơi

 

Điều bất chợt đánh thức giấc mê tôi

Giữa ngày nắng đẹp

 

Chuyện gì đã xảy ra mà bộ nhớ của não đã quay lưng

Thời gian vẫn lạnh lùng từng nhịp rơi

Và tôi mộng du trong cơn đau.

 

Viết cho ngày gặp nạn

 

Bước lãng du vào thế giới mông lung

Tôi lạc lõng giữa vùng mây xám xịt

 

Đối diện cơn đau, giật mình thức tỉnh

Lục lạo tận cùng trí não

Bộ nhớ đã không còn chỗ trống để ghi hình.

 

Bốn mươi lăm phút trải nghiệm

 

Người y tá chuyển bệnh nhân lướt ngang hối hả

Tôi vẫn triền miên trong vô cảm

 

Âm thanh tiếng máy chuyển đổi từng phút giây

Ầm ào, rú, rít… tưởng chừng lạc cõi mê hồn

Ngác ngơ tôi trong cận kề… buông bỏ!

 

THANH YẾN

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *