Chiếc máy tính phơi cả lòng người// Facebook đăng ảnh ghi lời tâm sự mọi thứ/ Những bản nhạc Trịnh đưa ta vào cõi mơ// Tìm kiếm truy hồi quá khứ/ Tiếng cơn say mèm ấn vào phần gửi tin/ Ngày mai thức dậy chỉ còn một mênh mông trắng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Chùm hoa phượng vĩ có nhuộm hồng tuổi tôi
Tiếng ve kêu kéo về ngày hạ
Lưu bút trong sổ chữ kí trên áo tên viết lên cây
Em ở bên nhà em sửa soạn comple – cà vạt
Em đeo cặp sách cho con
Tôi ngồi khâu vá vết rách đóa môi son.
Chiếc máy tính phơi cả lòng người
Facebook đăng ảnh ghi lời tâm sự mọi thứ
Những bản nhạc Trịnh đưa ta vào cõi mơ
Tìm kiếm truy hồi quá khứ
Tiếng cơn say mèm ấn vào phần gửi tin
Ngày mai thức dậy chỉ còn một mênh mông trắng
Gánh bà gánh cả đời tôi
Gánh trên vai lúa gạo tất cả
Bước đi trên sỏi đá bùn lầy
Kẽo kịt đung đưa ngồi trong lòng mủng
Bà quẩy tôi đi khắp cánh đồng xanh
Góc nhà đôi quang gánh mồ côi.
Mặt trời hòn đá vô sinh
Tôi đi giữa các hành tinh
Tôi bay theo các vì sao
Tìm kiếm trong vũ trụ nơi có ánh sáng
Trái đất đang nóng dần lên
Bao giờ mặt trời con sinh ra đứng thật xa trái đất.
Ô nhiễm ánh sáng
Ánh sáng mặt trời cho hoa lá xanh tươi
Ánh sáng mặt trăng chơi trẻ thơ múa hát
Phố đèn đỏ phục vụ đêm ở Tokyo
Khu vui chơi ánh sáng nhấp nháy đủ màu sắc
Hệ sinh thái kêu cứu bóng đêm sợ mất đi chính mình.
NGUYỄN THẾ THANH
(QUẢNG XƯƠNG – THANH HOÁ)