Mẹ đợi anh về bên mâm cơm chiều// Khói nghi ngút bàn thờ với tấm di ảnh con yêu/ Hơn bốn mưoi năm mẹ ngồi lau nước mắt// Tuổi xế chiều thương con lòng đất/ Nằm lại chiến trường yên giấc ngàn thu/ Tháng bảy năm nay mẹ vẫn mòn mỏi đợi chờ!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Mẹ đợi anh về bên mâm cơm chiều
Khói nghi ngút bàn thờ với tấm di ảnh con yêu
Hơn bốn mưoi năm mẹ ngồi lau nước mắt
Tuổi xế chiều thương con lòng đất
Nằm lại chiến trường yên giấc ngàn thu
Tháng bảy năm nay mẹ vẫn mòn mỏi đợi chờ!
Em hát anh nghe bài ca Đất nước
Một thời xương rừng máu sông
Một thời dân ta lấy gậy tầm vông đánh giặc
Chông tre đánh đuổi quân thù
Quê hương mình vọng mãi lời ru
Các anh vĩnh hằng yên giấc ngủ.
Khi biết anh, em đã quá nửa đời
Tìm tên anh trong từng trang lịch sử
Các anh là những người con bất tử
Linh hồn vang vọng núi sông
Tên anh khắc lên Thành đồng Tổ quốc
Em tạc lòng tiếp bước cha anh!
Tháng bảy tri ân gợi về miền kí ức
Hôm nay thăm mộ anh
Một tấm bia vô danh, người nằm xuống chưa từng biết mặt
Em đặt tên anh Dũng Sĩ Kiên Cường
Thắp nén nhang trầm gửi về lòng đất yêu thương
Mong ấm lòng người chín suối!
Anh lên đường theo tiếng gọi non sông
Xếp bút nghiên, lúc tuổi thanh xuân đẹp nhất
Cất tình yêu riêng mình trong đáy mắt
Anh không hẹn ngày về
Anh nằm lại chiến trường đau nhói một vùng quê
Máu anh hoà vào Đất Mẹ!
TRẦN NGUYỆT ÁNH