VHSG- Khi ấy phải chăng “facebook trở thành phiên tòa/ phán quyết ý tưởng một trái tim?” nếu như cái mới mang lại hữu ích cho đời sống con người. Trong lúc ấy phải chăng “con chữ nhiễm độc ở đâu/ ở đó nền văn hiến chết?” bởi những con chữ độc ác chẳng khác covid-19 đang gây chết chóc cho nhân loại…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
nước mặn liếm lên tới đâu
ở đó cỏ cây chết
covid xuất hiện ở đâu
ở đó con người chết
con chữ nhiễm độc ở đâu
ở đó nền văn hiến chết?
ngoi lên khỏi biển mặt trời tỏa sáng
chui ra khỏi đất cây cỏ xanh tươi
chưng cất gạo với men thành rượu tinh
cũng như mặt trời
cũng như cỏ, cây, men, gạo
muốn vĩnh hằng phải hóa thân?
cái mới đâu phải lúc nào cũng được chấp nhận
trời phương Đông luôn có những đám mây
tỉ như mùa đông năm nay quanh hồ Gươm
có ý nghĩ lạ
facebook trở thành phiên tòa
phán quyết ý tưởng một trái tim?
giai điệu của buổi sáng được cất lên
từ tiết tấu của những đại lộ đầy nắng
những ngôi nhà chọc trời rung ngân thanh âm của gió
tôi bước ra từ tổ kén
mùa thu khoác lên mình bộ áo mới
của những chiếc lá vàng, rơi?
cầm trên tay ban mai
đi dọc theo cánh đồng vừa chín tới
mật ngôn nào của nắng và gió
chạm khắc vào môi em thơm
trên da dẻ mùa màng tươm mật
để mùa đi ngọt lịm và say.
TRẦN THANH DŨNG (SÓC TRĂNG)