Tôi yêu miệt đồng và những chiếc cồn nổi trên sông// như những con tàu neo giữa lòng sông Cái/ mùa chướng về bạc đầu bãi sậy// cây mắm cây bần cắm xuống bồi đất để trổ bông/ người quê tôi thơm thảo những tấm lòng/ neo đậu dòng quê đôi mùa mưa nắng?

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Căn phòng tràn ngập ánh sáng bóng tối sẽ lùi xa
mà cuộc đời, phần nhiều không hẳn như vậy
bóng tối và ánh sáng luôn khắc chế nhau
lẩn khuất và tồn tại trong nhau
là hai mặt đối lập trong mỗi một cuộc đời
không có cuộc đời nào hoàn toàn bóng tối và ngược lại?
Tôi yêu miệt đồng và những chiếc cồn nổi trên sông
như những con tàu neo giữa lòng sông Cái
mùa chướng về bạc đầu bãi sậy
cây mắm cây bần cắm xuống bồi đất để trổ bông
người quê tôi thơm thảo những tấm lòng
neo đậu dòng quê đôi mùa mưa nắng?
Sao em nỡ bỏ anh đi mút chỉ cà tha?
một nửa cửa Định An biệt ngày biệt tháng
sáo lẻ bầy đêm không ai bầu bạn
trăng Mùng Mười mắc chạc đước buồn ên
giọng ông Năm Trầu xuống xề như khóc
đêm miệt đồng năm tháng biết cùng tên?
Trăng lẻ bầy trên bến đá tha la?
bậu cũng có gì hơn xuôi chèo con nước lớn
lúa đòng đòng ngậm tiết trời no sữa
chim vịt về bóng dáng những ngày mưa
con sáo đã sang sông về miệt Xẻo Gừa
bỏ lại cây còng già đơn cô gie ra vàm sông Cái?
Tiếng cole nổ giòn tan trên kinh xáng múc
con bìm bịp giật mình kêu thương
chiều chạng vạng mắc ròng bao ký ức
mà vung chài chẳng thấy một lần thương
tía má sống trọn một đời sông nước
có biết hết bến nào đục trong?
11.2022
TRẦN THANH DŨNG
- Nhà văn Thùy Dương: Trăn trở với mỗi thân phận người
- Thơ 1-2-3 Vũ Tuyết Nhung: Mỗi lần được khen em lại soi gương tìm mặt nạ thần chết
- Thơ 1-2-3 Trương Mỹ Ngọc: Đừng cố phán xét ai đó chỉ vì vẻ bề ngoài
- Thơ 1-2-3 Từ Dạ Linh: Núi đứt gãy hay lòng người đứt gãy
- Những bác sĩ – nhà văn: Bên lòng nghiệp chữ nặng mang…