Thơ 1-2-3 Trần Thanh Dũng: Những ngọn đèn đêm đêm vẫn soi vào trống rỗng

bút ký tiếng rao đêm// “hột vịt lộn… nóng hổi đây..!”/ lời tự sự của gánh hàng rong trong con hẻm khuya// những ngọn đèn đêm đêm vẫn soi vào trống rỗng/ một mảng phố rỉ sét vào mùa đông/ lẹt xẹt tiếng mưa lòng mỗi sớm?

Nhà thơ Trần Thanh Dũng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

 

trong trái tim con đường

 

có những bước gió tự do

khi mặt trời an nghỉ

 

mở rộng bình minh không giới hạn

khuyếch đại tầng bình lưu đến vô cùng

để ngắm bức chân dung trận mưa rào siêu tưởng

 

thử hình dung mùa màng non tươi?

 

hương thơm mùi thảo mộc buổi sáng

xúc cảm tứ tán tận chân trời

 

trong bữa tiệc đại âm thanh và sắc màu

với bản hợp xướng mưa

rơi trong tiết điệu không lời nhạc Trịnh?

 

trên vòm lá me bay

 

dọc hai bên đường Nguyễn Du

bầy sẻ nâu thuyết trình về sự xê dịch của mùa hạ

 

chuông nhà thờ Đức Bà đậu

xuống vạt áo dài Sài Gòn mỏng hơi sương

tôi giật mình chạm phải tiếng rao… đêm cũ?

Tranh của họa sĩ Lê Sa Long

ký họa bút sắt (một góc phố)

 

mặt trời mới mọc giữa bùng binh ngã Sáu Cộng Hòa

những con đường lọt thỏm giữa bê tông

 

người trong hẻm tất bật dọn hàng

vẳng lại giọng rặt, Nam Bộ: “bánh mì… nóng, dòn, đây..!”

sau tiếng xe ba gác máy chở mùa đông vào thành phố?

 

bút ký tiếng rao đêm

 

“hột vịt lộn… nóng hổi đây..!”

lời tự sự của gánh hàng rong trong con hẻm khuya

 

những ngọn đèn đêm đêm vẫn soi vào trống rỗng

một mảng phố rỉ sét vào mùa đông

lẹt xẹt tiếng mưa lòng mỗi sớm?

 

trong hạn mức của tình yêu vừa định giá?

 

chúng ta nguyện vay nợ suốt đời nhau

với thời hạn niềm yêu thương sẵn có

 

nhưng đời đôi khi không phải như thỏa thuận hợp đồng

để một ngày kia quá hạn

mà vẫn không thanh toán nỗi một lần yêu?

 

TRẦN THANH DŨNG (SÓC TRĂNG)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *