VHSG- “Sáng anh lên sườn núi, gặt ôm lúa vàng bông/ Chiều đánh con rô đồng, quăng chài bên bờ suối/ Em đừng thương ai vội, chờ anh nhé, xuân về!”. Trước lời tỏ tình chân thành nồng ấm của chàng trai, lửa lòng cô gái như bùng cháy: “Anh có ưng cái bụng, mời lên sàn ngủ thăm/ Đêm nay gió mát trăng thanh/ Em mở cửa sổ đợi anh chọc sàn”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Ấy ơi! Em bao nhiêu tuổi,
Đã tới chưa, độ trăng tròn?
Em đi xuống chợ lối mòn, đôi hồng sen nhẹ bước
Đã chưa em,
Lời hẹn ước
Cùng anh không, phía chợ tình?
Đầu rừng hoa mận nở, cuối bản bừng đào phai
Nọong xáo nhớ ai chưa
Mà hồng lên đôi má?
Sáng anh lên sườn núi, gặt ôm lúa vàng bông
Chiều đánh con rô đồng, quăng chài bên bờ suối
Em đừng thương ai vội, chờ anh nhé, xuân về!
Bông lau trắng ngang sườn núi, ấy là xuân sắp về
Men rượu cần dậy hương
Bông nếp lên gác bếp
Anh bảo cuối năm, pò mẹ nhờ ông mối
Em sắm thêm nệm gối, chuẩn bị của hồi môn
Xuân sang theo anh chín bậc cầu thang em làm cô dâu mới.
Sáng, mặt trời của trời theo anh lên núi
Mặt trời của anh, em đợi ở nhà
Nhớ anh, em ngồi dệt vải; thương anh, em nấu canh bồi
Chiều, tạm biệt mặt trời của trời làn da anh rám sạm
Em đón anh về nơi bậu cửa yêu thương
Em – ánh trăng dịu hiền. Anh – mặt trời của em toả sáng.
Anh có ưng cái bụng, mời lên sàn ngủ thăm
Đêm nay gió mát trăng thanh
Em mở cửa sổ đợi anh chọc sàn
Trăng non treo tận trên ngàn
Ngủ thăm thôi nhé, tâm tình, ngủ thăm
Mai về sửa soạn túi khăn…
VÕ HOÀNG PHƯƠNG (NGHỆ AN)