Người đàn bà uống cà phê đen// Bõ bèn gì đâu/ Đắng nào bằng bão giông cô đặc// Cà phê tan ra/ Bão giông hoá thạch/ Trái tim cà phê không sữa không đường

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Giá như có ai hỏi: “Em đang làm gì đó?” lúc này
Muốn gửi một tin đi, sợ nhận về: “Đang bận”
Ừ nhỉ, giữa bao la vô tận…
Đâu mình ta, đâu chỉ riêng ai
Điều muốn nói, muốn nghe cứ thoả sức viết ra
Để “chỉ mình tôi”, rảnh rỗi đổ phơi cho nắng thêm giòn nắng
Tìm tên em trên sóng, con sóng lăn lăn mỉm cười
Thử tìm tên em trong mây, chùm mây lắc đầu bay mất
Đặt tay mình lên ngực trái, tim ta đập nhịp tên người
Âm thanh dịu êm trên đời
Là tên…
Gọi người yêu dấu
Tình yêu thì gần mà hai người xa quá
Anh bảo nắng đầy Thung Mây
Trong lòng thiếu ấm
Em cười: Yêu đương gì tầm này
Anh bao dung, nhẫn nại cũng bằng không
Anh điêu toa đáp trả: dưới ánh mặt trời băng nào chẳng rã
Người đàn bà uống cà phê đen
Bõ bèn gì đâu
Đắng nào bằng bão giông cô đặc
Cà phê tan ra
Bão giông hoá thạch
Trái tim cà phê không sữa không đường
VÕ HOÀNG PHƯƠNG