Nhớ em gái Mường xinh đẹp// Tết anh về Kỳ Sơn/ Nhà sàn bếp lửa hồng, cùng em vít cong khòe rượu cần// Mùi men lúa hay môi em thơm lừng hương rẫy/ Đôi mắt mơ màng lạc vào mê cung/ Anh say khướt quên đường về nhưng đôi tai thức nghe tiếng hát

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Nhớ em gái Mường xinh đẹp
Tết anh về Kỳ Sơn
Nhà sàn bếp lửa hồng, cùng em vít cong khòe rượu cần
Mùi men lúa hay môi em thơm lừng hương rẫy
Đôi mắt mơ màng lạc vào mê cung
Anh say khướt quên đường về nhưng đôi tai thức nghe tiếng hát
Trên đồi mọc ruộng bậc thang
Ước một lần tim chạm đến
Thăm cánh đồng như cô gái khoe duyên
Mù Cang Chải!
Tôi gọi tên em
Thắp những giấc mơ, neo đậu. Em bỏ bùa mắt tình nhân!

Chưa nụ hôn đầu ngày vào quân ngũ
Nhớ ngày lên đường làm nghĩa vụ
Chẳng kịp nói gì với người thầm thương
Bao đêm ngắm sao trời thầm ước
Chiếc ba lô cạnh bên như có em mãi mãi
Ngày xuất ngũ, em lên xe hoa, ba lô thành kỉ niệm
Ngày còn trong quân ngũ
Tuổi đôi mươi
Chăn đơn, gối chiếc
Ngày thao trường luyện tập chẳng sợ nắng, mưa
Mười một chế độ trong ngày thành thói quen
Đêm gác chạnh nhớ quê. Trong giấc mơ thấy em lên xe hoa…
Lá thư viết tay
Nhớ nét chữ, nhớ màu mực
Nhớ dòng cuối cùng hai chữ “hôn anh”
Cuối tuần nhận được thư
Niềm vui nhân lên cả tiểu đội
Đọc chung thư hậu phương, “tình đồng chí ấm áp như mùa xuân”(*)
__________
(*) Ý thơ của nhà thơ Chính Hữu
Kỉ niệm xưa
Có những thứ còn quý hơn vật chất
Không hoán đổi được
Chẳng thể xoay ngược vòng quay trái đất
Không thể không già, cải lão trường sinh
Sống mãi với thời gian chỉ có ký ức, hoài vọng, tâm hồn…
VÕ VĂN THỌ (QUẢNG NAM)