Thơ 1-2-3 Võ Văn Trường: Cầm cố câu thơ ngày trai ở lại

VHSG- “Bất chợt tháng Chạp diễm ảo trăng ngà/ Người mong ngóng, lá cuối chiều chợt rụng/ Bến sông trôi câu hẹn không về”. Còn gì buồn hơn khi xuân về tết đến mà người tha phương vẫn “hẹn không về”, trong lúc thời gian đời người vụt trôi với bao hoài niệm tiếc nuối “Mùa xuân về theo tiếng chim đầu gió/ Thoi thóp búp non, lay tiếng thở dài/ Cầm cố câu thơ ngày trai ở lại”…

Nhà thơ Võ Văn Trường

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

Thăm thẳm phương trời, hai từ đất khách

 

Cố hương nơi nao, khắc khoải tiếng chim trời

Rơi như cả niềm thương còn sót lại…

 

Rưng rưng khói nhang giao thừa đêm ba mươi

Con cháu sum vầy bên bàn thờ tiên tổ

“Ôn cố tri tân” một chùm khế ngọt.

 

Bất chợt tháng Chạp diễm ảo trăng ngà

 

Người mong ngóng, lá cuối chiều chợt rụng

Bến sông trôi câu hẹn không về

 

Để mê mải giêng hai thật nhiều em ra phố

Bỏ lại quê nhà, những câu thơ Nguyễn Bính

Thương hội làng còn ai nhặt tiếng mưa.

 

Ngày khói sương, gợi niềm nhung nhớ

 

Ký ức lưng đồi, bóng núi hiền ngoan

Em xuống chợ mùa xuân theo váy áo

 

Trái tim nhỏ, ai ngắt đi buổi ấy

Để tình về như bầy ngựa… rừng hoang

Giẫm nát màu chiều nguyên sơ sắc tím

Mùa xuân về theo tiếng chim đầu gió

 

Thoi thóp búp non, lay tiếng thở dài

Cầm cố câu thơ ngày trai ở lại

 

Vịn vào đâu những ban mai tóc xanh xưa dài ngắn

Con nước bỏ bờ, ngày em thiếu nữ

Bến phu thê đẫm khuya tiễn em lên đò dọc

 

Những mùa hoa trên sông, mơ nhặt khoan tiếng sóng

 

Đào nguyên xưa, tìm đâu người trong sương

Mùa lảnh lót nhớ mắt môi mật đắng

 

Lạc thuở vàng phai, nhịp tim như tiếng lá

Dỗ mùa đi, khi đã cạn thu vàng

Khi đã cạn niềm đau từng kỷ niệm

 

Mùa xuân vắng lời thề non hẹn biển

 

Phố bỗng vắng tênh, em nơi nao

Chiều hắt hiu vây quanh bờ hanh hao

 

Tôi tìm tôi ngày nao trên bến sông

Tóc thề xanh xưa, ôi long lanh

Những cuộc tình đưa dâu sao mong manh.

 

VÕ VĂN TRƯỜNG (QUẢNG NAM)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *