Tiêm phòng lời mật ngọt/ Miễn dịch u hoài khờ dại// Đau thương không thể nói thành lời/ Vết chai giấu đi nuối tiếc/ Trái tim vẫn muốn nuôi kháng thể chân tình.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Em giãn cách tim mình khỏi những dối gian
Tiêm phòng lời mật ngọt
Miễn dịch u hoài khờ dại
Đau thương không thể nói thành lời
Vết chai giấu đi nuối tiếc
Trái tim vẫn muốn nuôi kháng thể chân tình.
Màn đêm huyền ảo bi thương
Bí mật cựa mình sống dậy
Vòng thời gian vô thường
Tim cô đơn vụn vỡ
Lệ âm thầm lặng rơi
Đêm thành kẻ đồng phạm lưu giữ giấc mộng buồn.

Sài Gòn hoa lệ tạm nghỉ ngơi khi nCovid dạt vào
Đường sá như cánh đồng lạ,
Cao ốc còn soi bóng diễm kiều?
Dòng người ngược xuôi đi vắng
Sum vầy bất đắc dĩ
Nín đợi bình minh tỏa ấm ngày vui.
Mùa hè về nơi chốn đồng quê
Cánh diều vi vu theo gió triền đê phấp phới
Bước chân nhịp sáo reo cười
Bình yên nơi thôn dã
Xây mộng ước tuổi thơ bay bổng
Giàu sang trong tâm hồn vui cảnh thần tiên.
Thức quà quê trong chuyến xe mùa dịch
Mẹ gói yêu thương trong cân thịt, bó rau
Trái bí, trái bầu ngọt tình quê ấm lòng con xa mẹ
Giữa tâm dịch nghe yêu thương cuồn cuộn sóng trào
Nghĩa đồng bào không phân định chung riêng
Phố và quê chung núm ruột mẹ Âu Cơ gieo mầm hi vọng.
VŨ HÀ (BUÔN HỒ- ĐẮK LẮK)