VHSG- “Xa quê hương mới biết mình ngọng nghịu/ Em cười xòa chẳng sửa nổi chất quê/ Thanh âm riêng cha mẹ cho, anh thích thì cứ nghe”. Nâng niu tiếng quê, Vũ Hà cũng trân trọng yêu thương từng con người, cảnh vật đã góp phần nuôi dưỡng tâm hồn mình: “Nụ cười xinh tươi che nghiêng vành nón lá/ Chàng lực điền thấm giọt mồ hôi/ Con nước phù sa nuôi dưỡng mối duyên lành”…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Hàng tháng, Ban biên tập VHSG sẽ chọn những Chùm thơ 1-2-3 hay để trao Tặng thưởng, ưu tiên khuyến khích những tác giả có nhiều chùm thơ được chọn đăng. Giá trị tặng thưởng gồm tiền mặt và quà lưu niệm.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Giọng quê mình ngọng líu ngọng lô
Tiếng the thé chẳng dịu dàng mật ngọt
Nước mặn đồng chiêm nhuộm móng óng vàng
Xa quê hương mới biết mình ngọng nghịu
Em cười xòa chẳng sửa nổi chất quê
Thanh âm riêng cha mẹ cho, anh thích thì cứ nghe.
Em hong mái tóc thề bên bóng nước cầu ao
Nước sóng sánh, cá lòng tong uốn lượn
Cụm tre ngà thả lá nhẹ như phao
Cầu ao bên kia anh si mê đứng đợi
Em thẹn thùng mượn tóc tỏ lời yêu
Cây cầu tình say lúng liếng nghiêng chiều.
Bông lục bình tím biếc nhớ nhung
Lững lờ mặc con nước đổ
Đôi bờ xanh biếc cỏ non
Anh thẫn thờ lòng dạ héo hon
Khắc khoải ngóng mùa nước về luyến nhớ
Thương thân bèo theo dòng nước lênh đênh.
Con kênh chòng chành cõng lúa về sân
Lúa óng ánh mắt cười
Thôn nữ kéo sợi dây yêu
Nụ cười xinh tươi che nghiêng vành nón lá
Chàng lực điền thấm giọt mồ hôi
Con nước phù sa nuôi dưỡng mối duyên lành.
Nhịp trống trung thu thức dậy ngày thơ ấu
Tiếng thùng thình lay động
Nhịp chân thoăn thoắt nẻo đường
Dắt con thơ hòa theo tiếng trống
Trái tim cha bùng lên ngày lửa trại
Tuổi thơ con lấp lánh… cha hoài niệm những ngày xa.
Một ngày trời tắt nắng
Mây thẫn thờ kiếm chốn ngao du
Không gian tìm đâu ra vầng sáng?
Mây khoác tấm áo xám
Bay lượn tìm nguồn vui
Chỉ thấy ánh cầu vồng xuất hiện – mưa có kịp ùa về?
VŨ HÀ
(BUÔN HỒ – ĐẮK LẮK)