Vợ lính thời bình, em có trách không// Anh khô khan không sẵn lời ong bướm/ Vắng nhà luôn nên mọi việc cậy trông em// Con ngóng đợi cha ngày trọng đại đến trường khoe bè bạn/ Hoa nở trước nhà, em hái tặng mình những lúc vắng anh/ Em như thân cò gánh cả hậu phương đợi người lính xa nhà.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Chúng con mãi nhớ về cha như một anh hùng
Sau đại thắng, cha trở về với hình dáng khác
Vết chân tròn mưu sinh trên vạn nẻo quê hương
Gió trở mùa, vết thương gọi về kí ức
Cha kiên cường như ngày ở chiến trường xưa
Trái tim khi ngừng đập hòa cùng đồng đội hát khúc quân hành.
Tiếng thầm thì nào vang lên từ lòng đất
Nước mắt mẹ già mòn mỏi ngóng trông
Vết thời gian kết lằn trên da mẹ nét u buồn
Nếp nhà thân quen chờ anh ngày trở lại
Bằng Tổ quốc ghi công năm tháng ngả màu
Bao liệt sĩ chưa biết tên vẫn lặng im bí mật.

Tổ quốc gọi lên đường
Giấc mộng bút nghiên cất trong rương nhỏ
Nụ hôn đầu ngần ngại chưa trao
Nụ cười tuổi đôi mươi tươi xanh lí tưởng
Ngại ngần chi tay súng lên đường
Giọt máu đào viết tâm thư quyết tử cho Tổ quốc trường tồn.
Mái tóc thôn nữ thơm mùi hương bưởi quê nhà
Trầu mến thương cau chờ châu về hợp phố
Hẹn ước trăm năm đợi đến hòa bình
Anh mong ngày về thưa mẹ thưa cha
Kết tình sui gia, vẹn tình đất nước
Như anh với em trọn nghĩa thủy chung
Vợ lính thời bình, em có trách không
Anh khô khan không sẵn lời ong bướm
Vắng nhà luôn nên mọi việc cậy trông em
Con ngóng đợi cha ngày trọng đại đến trường khoe bè bạn
Hoa nở trước nhà, em hái tặng mình những lúc vắng anh
Em như thân cò gánh cả hậu phương đợi người lính xa nhà.
VŨ HÀ (BUÔN HỒ – ĐẮK LẮK)