Engelberg – Cung đường của giấc mơ// Ngôi nhà gỗ sồi nép mình mơ màng hồ xanh/ Thung lũng cỏ hoa trôi ra từ chiêm bao thuở nhỏ// Giữa quanh co mê lộ núi Titlis/ Em tưởng lạc vào bức tranh cổ tích/ Có anh cầm tay để biết là thực phút giây này.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đường cong thơ mộng trên sông Reuss
Dịu dàng bắc qua đôi bờ điểm tô bức tranh Lucerne
Quyến rũ đường hoa Chapel- cây cầu gỗ châu Âu cổ nhất
Nàng lẳng lặng tìm dấu tích cuộc hỏa hoạn từ nhiều năm trước
Những bức tranh đính mái vòm vọng câu chuyện tháng năm
Từng vân gỗ – vết thời gian trầm mặc.
Anh bị hút về phía bờ vai
Em đắm mình trước dòng thác sông Rhine
Anh ngắm em nơi phía sau. Lặng lẽ
Từ kỷ băng hà cuối cùng. Ào ạt buông xuống dòng nước ngọc
Rhine Falls- chú ngựa trắng lừng danh hý vang mười bảy ngàn năm
Nhưng bên em. Thác hiền như bờ vai mỏng hắt ánh chiều lên.
Hái tặng anh bông tuyết giữa mùa hè
Trên đỉnh Titlis*
Em không biết mình phiêu diêu cùng mây hay cùng tuyết
Muốn thành triệu triệu tinh thể
Nhẹ và xốp và bay
Những đôi cánh thiên thần trong xứ sở Alps tuyết trắng như mây…
* Titlis được mệnh danh là núi Thiên thần vì vẻ đẹp thoát tục của nó
Engelberg – Cung đường của giấc mơ
Ngôi nhà gỗ sồi nép mình mơ màng hồ xanh
Thung lũng cỏ hoa trôi ra từ chiêm bao thuở nhỏ
Giữa quanh co mê lộ núi Titlis
Em tưởng lạc vào bức tranh cổ tích
Có anh cầm tay để biết là thực phút giây này.
Bên em dài rộng tháng năm
Cùng em đi qua bao nhiêu mùa hoa
Anh chuếnh choáng mềm môi mật ngọt
Ngày khoé mắt đằm sâu nhận ra một dung nhan khác
Anh thầm cảm ơn những mùa trĩu quả
Cho nụ cười em thơm trái chín cây.
VŨ TRẦN ANH THƯ (HÀ NỘI)