Ngay chiều hôm đó, Lão Tam Tam đâm lá đơn kiện dài những hai đôi giấy manh chi chít chữ nghĩa lên Công an xã về việc tui dẫm phải hai con vịt tơ và thằng Hai Tây là chủ con chó Đức cắn lão dẫn đến gãy hai chiếc răng cửa.
Mười giờ trưa hôm sau, vụ việc được Công an xã giải quyết khá chóng vánh. Nghĩa là tui phải trả đúng một trăm năm mươi ba ngàn đồng chẵn cho Lão Tam Tam và nhận cặp vịt về nhà làm thịt với lời xin lỗi chân tình. Còn thằng Hai Tây phải bồi thường cho lão bốn trăm ba lăm ngàn đồng để chích vaccine ngừa dại và bốn mươi mốt ngàn để mua thuốc trị viêm nhiễm trong ba ngày.

Lão Tam Tam bấm bụng chấp nhận vì không còn giải pháp nào tốt hơn. Nhưng mụ Tào Pháo, vợ lão thì không phục.
Tào Pháo là con gái duy nhất của lão Tào Xe chuyên buôn bán đồ cổ và thuốc Bắc giàu sụ ở Chợ Huyện. Dáng vóc Tào Pháo nhỏ bé, lưng hơi gù. Khuôn mặt có phần hơi lạ lẫm với đôi mắt lồi, và cái miệng nhọn, mỏng dính như miệng con cóc. Tuy dung mạo có phần hơi khác thường một chút nhưng mụ lên xe hoa về nhà lão Tam Tam khi chưa đầy mười tám tuổi.
Lão Tam Tam như chuột sa chĩnh nếp, bỗng nhiên giàu nhất làng, rồi nhất xã luôn. Vợ lão tuy học vấn mới lớp ba trường làng nhưng mụ kiếm tiền khó người bì kịp. Thượng vàng hạ cám mụ làm tất. Buôn bán đồ cổ, cho vay nóng, vay lạnh, đại lý vé số, đại lý ve chai…Miễn sao có tiền nhiều là OK.
Có lẽ do trời phú cái miệng mỏng và nhọn hoắt luôn chìa về phía trước nên mụ nói suốt ngày, chửi suốt ngày mà không biết mỏi, biết ngượng. Mụ chửi thằng Lì bán vé số nợ năm ngàn đồng, mụ chửi con Lé bảo mụ cân gian hai ký giấy báo, mụ đòi dỡ nhà thắng Lậm chưa trả tiền vay đáo hạn. Rồi mụ bĩu môi chê mấy cô giáo trẻ đi xe ga mặc váy ngắn, mụ nhổ nước bọt khi nghe những người trong làng làm ăn đang phất lên…
Sau việc bồi thường không thỏa đáng vụ dẫm vịt và chó cắn lão Tam Tam mụ điên tiết lắm. Mụ bắt đầu chửi tui với thằng Hai Tây sa sả từ sáng tới chiều, từ ngày này qua ngày khác bằng những từ ngữ chợ búa, tục tĩu khó nghe. Tui phải mấy lần can ngăn chứ thằng Hai Tây quyết lên nhà đấm vỡ mồm mụ.
Cũng trong thời gian này không hiểu bằng cách nào mà bọn cẩu tặc lẻn vào nhà bắt trộm mất con Sakê. Tôi lang thang mấy ngày tìm kiếm qua các đại lý thu mua chó ở Đập Đá, Chợ Dinh, Quy Nhơn.. nhưng không thấy. Tôi buồn rầu chẳng khác nào như mất một người bạn thân.
Tôi lên mạng đăng dòng tin mua chó với những đặc điểm dáng vóc như con Sakê.
Ba ngày sau có một gã thanh niên gầy gò, mặt choắt, mũi khoằm mang đến nhà tui một con chó hao hao con Sakê. Sau một hồi thương lượng tui bằng lòng mua với giá hai triệu nhưng để chắc ăn tui bắt gã bán chó phải viết giấy cam đoan hẳn hoi với giá gấp năm lần.
Chuyện sẽ không có gì để nói nếu như một tháng sau đó tui bị Công an xã mời đến trụ sở vì có đơn tố cáo dày đúng hai đôi giấy manh dày đặc chữ nghĩa đứng tên mụ Tào Pháo về việc tui trộm chó kiểng của gia đình mụ.
Chẳng biết có ai thông báo trước hay không mà chiều hôm ấy người làng Đông Trạch đến xem Công an giải quyết vụ việc này đông nghịt. Vợ chồng lão Tam Tam mặt hằm hằm nhìn tôi ngồi đối diện, dưới chân là con chó Tân Sakê đã rọ mõm.
Vợ chồng lão Tam Tam thi nhau hùng hổ cáo buộc tui là kẻ bắt trộm chó với lời lẽ của kẻ vô học rất khó nghe khiến Công an phải nhắc nhở mấy lần. Phút cuối tui chỉ trình tờ giấy bán chó và bức ảnh người bán ra khiến vợ chồng lão Tam Tam tái mặt, sững sờ.
Căn phòng im phăng phắc.
Anh công an chậm rãi lên tiếng:
– Việc vợ chồng ông Tam Tam to tiếng nãy giờ là không đúng, còn Ông Giáo đây mua chó là không sai. Có thể con chó Nhật kia là của ông bà Tam Tam thật. Ông bà có thể chuộc lại nếu như Ông Giáo đồng ý!
Mụ Tào Pháo cười gượng gạo:
– Cho tôi xin chuộc chó lại.
Tui ngần ngừ chưa trả lời thì mụ Tào Pháo vội vã tới chân tui ôm chó vào lòng và giật phăng chiếc rọ mõm. Con chó bất ngờ đớp vào mặt mụ mấy phát. Máu tuôn ra xối xả. Một mảng môi mỏng bị rách toạc ra lòng thòng. Mụ rít lên:
– Đồ phản chủ! Đồ chó!
Lão Tam Tam luống cuống chộp lấy con chó cũng bị nó cắn môt phát vào tay đau điếng. Lão hoảng hốt buông nó xuống đất!
Và con Tân Sakê nhanh nhảu phóng thẳng ra cửa. Lão Tam Tam đứng thất thần, miệng lẩm bẩm:
– Đồ chó!
Bình Định,10.12.2022
VŨ HÙNG