Chùm thơ 1-2-3 Đoàn Hạnh: Hương tóc bay xốn xang lời tình tự

Nắng rót mật ươm mùa sóng sánh//Dịu dàng em… bối rối phía không em/ Hương tóc bay xốn xang lời tình tự// Phố bâng khuâng thơm ngát lối đi – về/ Tay trong tay nói thay điều muốn nói/ Thu ngọt ngào. Thu vấn vít thương yêu.

Nhà thơ – nhà giáo Đoàn Hạnh

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Trên nền lá cờ đỏ sao vàng tung bay trước gió

 

Tôi thấy hình hài non sông đất Việt

Tôi thấy hồn dân tộc kiên trung, kiêu hãnh

 

Bảy mươi bảy năm sáng bừng mốc son lịch sử

Dõng dạc Tuyên ngôn, đất nước hóa bản hùng ca

Chủ tịch Hồ Chí Minh, vầng dương lấp lánh soi đường Tổ quốc.

 

Trái thị vàng thơm lựng

 

Đánh thức mùa thu, xoa dịu đất trời

Hương cổ tích vấn vương chiều tháng Tám

 

Gió heo may trải lối vàng mơ

Chiếc đèn ông sao rủ chị Hằng phá cỗ

Thế giới tuổi thơ xanh biếc trung thu.

 

Nắng rót mật ươm mùa sóng sánh

 

Dịu dàng em… bối rối phía không em

Hương tóc bay xốn xang lời tình tự

 

Phố bâng khuâng thơm ngát lối đi – về

Tay trong tay nói thay điều muốn nói

Thu ngọt ngào. Thu vấn vít thương yêu.

Tranh của họa sĩ Phạm Thị Phương Thảo

Những lời có cánh chẳng làm em rung động

 

Có phải trái tim đã cạn yêu thương

Giọt nước mắt rơi, tâm xót xa trước cảnh đời bất hạnh

 

Thương trẻ mồ côi, thương nắng xế mẹ già

Chỉ cần đủ chân thành, trọn vẹn

Đá cũng nở hoa, hương tình bện thắm thời gian.

 

Cánh đồng xanh màu hi vọng

 

Lớn lên từ những giọt mồ hôi thấm lớp bùn đen

Từ luống cày của cha, từ nắng sương vai áo bạc màu

 

Đêm đổ vào nơm nớp

Mênh mông tháng Bảy trắng màn mưa

Phía xa xăm, nỗi  buồn lo hằn sâu đôi mắt mẹ.

 

Nhớ về em, mùa thu Hà Nội

 

Phố Quang Trung vấn vít gót sen

Đường Cổ Ngư ngát xanh chiều hò hẹn

 

Dịu dàng hương…đăm đắm…mê say

Những người đi xa, những người ở lại

Hương sữa luyến vương góc nhỏ tâm hồn.

 

Rộn ràng áo trắng tinh khôi

 

Ríu rít đàn em sau mùa phượng đỏ

Kìa, biểu ngữ, cờ hoa, bóng bay rợp lối

 

Tiếng trống reo vui dưới nắng thu vàng

Trang vở mới  thơm màu mực mới

Mùa khai trường, mùa xây những ước mơ.

 

ĐOÀN HẠNH (THÁI NGUYÊN)

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *