Biết không ai là không thể thay thế// Lớp lớp sóng người, sự vật vần xoay/ Xác định đúng điểm dừng của mình, đó là hạnh phúc// Giữa bộn bề, sự trung thực và dối trá phô bày/ Lòng vẫn xanh trong, chưa hề vẩn đục/ Một niềm tin, theo năm tháng vơi đầy…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Em bước xuống khoảng sân đầy nắng
Dịu mềm trên vạt cỏ non tơ
Lặng lẽ khung trường vắng lặng
Cánh phượng hồng rưng rức những giấc mơ
Chợt tiếng ve mồ côi trong chiều dấm dẳng
Xé toác không gian trong nỗi đợi chờ…
Em, quang gánh đường xa bươn chải
Giữa buổi chợ đông
Tóc mây rối, mùa yêu vương lại
Tất tả bước mau, sao vấp ngã sóng lòng
Đời nhọc nhằn, cũng không giấu được hương màu con gái
Cháy bỏng giấc mơ, như có như không

Biết không ai là không thể thay thế
Lớp lớp sóng người, sự vật vần xoay
Xác định đúng điểm dừng của mình, đó là hạnh phúc
Giữa bộn bề, sự trung thực và dối trá phô bày
Lòng vẫn xanh trong, chưa hề vẩn đục
Một niềm tin, theo năm tháng vơi đầy…
Bóng nắng vỡ ngang triền sóng đổ
Luẩn quẩn giăng cuốn bãi bờ em
Đưa tiếng vọng, đong chiều mượt phố
Dòng người đi và nỗi nhớ đan xen
Phố biển trẻ trung, cạn ngày xa mấy độ
Trôi lạc tình từ buổi mới ron ren
LÊ THANH HÙNG
(BẮC BÌNH – BÌNH THUẬN)