Chùm thơ 1-2-3 Nguyễn Hữu Thông: Biển bỗng nhớ về núi biếc rừng xanh

Nhà thơ Nguyễn Hữu Thông nguyên là Phó Giám đốc Sở Khoa học công nghệ, Chủ tịch Hội Văn học nghệ thuật tỉnh Hòa Bình. Tháng 4.2023, ông vào Tuy Hòa, Phú Yên tham dự trại sáng tác văn học do Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức, cũng là dịp hai nhà thơ Phạm Thị Phương Thảo (Hà Nội) và Trần Thanh Dũng (Sóc Trăng) cùng giới thiệu hai tập thơ 1-2-3 mới xuất bản. Thể thơ mới thuần Việt đã mang đến cho nhà thơ Nguyễn Hữu Thông nhiều cảm hứng và ông liên tục thể nghiệm viết những bài thơ 1-2-3 ngay tại phố biển Tuy Hòa với tâm thế của người: “Từ rừng về biển// Ngắm biển xanh mênh mông/ Dạt dào tình sóng trắng// Ngồi hứng vạt gió lành/ Bài thơ vừa thai nghén/ Biển bỗng nhớ về núi biếc rừng xanh”.

Nhà thơ Nguyễn Hữu Thông

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.

 

Thềm nhà năm tháng

 

Bước vui bước buồn

Bước mưa bước nắng

 

Thềm nhà ba bậc

Đã quen chân bước

Thời gian biết đâu là bậc cuối cùng.

 

Giọt sương huyền diệu

 

Lấp lánh thủy tinh

Sinh ra trong đêm giao hoan trời đất

 

Đừng đụng đến – xin đừng

Hãy cứ để giọt sương lúng liếng

Tan vào nắng mai

Tranh của họa sĩ Lê Trần Thanh Thủy

Từ rừng về biển

 

Ngắm biển xanh mênh mông

Dạt dào tình sóng trắng

 

Ngồi hứng vạt gió lành

Bài thơ vừa thai nghén

Biển bỗng nhớ về núi biếc rừng xanh

 

Vô tư biển sóng

 

Người nạo ngao đi lùi trên bãi cạn

Sóng biển chẳng biết đi lùi

 

Những con ngao lặng im đáy cát

Người nạo ngao lầm lũi nắng chiều

Biển cứ vô tư rì rầm sóng hát

 

Đám mây goá bụa

 

Phờ phạc phía hoàng hôn

Vàng vọt sắc buồn nhớ miền xa lắc

 

Lại trắng đêm đen tựa mình vách đá

Nặng lòng buốt giá

Đám mây goá bụa đợi bình minh.

 

NGUYỄN HỮU THÔNG

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *