Ngày bé trốn học// Cái roi gọi mang “dạ” về ngay!/ May sẵn quyển sách lót mông hứng đỡ// Hôm nay ngày giỗ bố con mang “dạ” về/ Cái roi dắt trái nhà khóc/ Sao ngày ấy bố không quất nữa, còn cho con nợ mấy roi…

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Nữ nhân phồn thực, nam nhân phồn sinh
Nơi tượng gỗ nhà mồ lại bắt đầu sự sống
Vút cao khát vọng Tây Nguyên
Tôi đi trong vườn Bảo tàng dân tôc hoc
Gió mang mang, nắng mang mang
Muốn gọi thành tên…
Ngày bé trốn học
Cái roi gọi mang “dạ” về ngay!
May sẵn quyển sách lót mông hứng đỡ
Hôm nay ngày giỗ bố con mang “dạ” về
Cái roi dắt trái nhà khóc
Sao ngày ấy bố không quất nữa, còn cho con nợ mấy roi…
Ngày trước cuốc lủi lắc chai
Nay rượu Tây, Tàu lắc đầu
Nhưng vẫn tiếc ba thứ của giời
Để biết mình còn đang sống
Biết lời cụ Tú khuyên
Hai chừa, một chớ!
Bàn bên đôi trai gái mát mẻ áo phông
Hai li nước quả một đĩa hạt dưa
Vỏ hạt rúc rích
Bàn đây một tôi một cà phê tìm câu thơ nhặt hạt
Mũ mãng cân đai phòng cơn bấc
Trên cao bông gạo thả tấm áo nàng Bân
NGUYỄN SIÊU VIỆT