Em xở xoay như cây cà-rem di động// Giữa chiều đông nhợt nhạt hững hờ/ Và cuộc sống xô bồ mở khép// Chỉ tình yêu chẳng thể nào hao khuyết/ Nụ cười em xóa khoảng cách không gian/ Cùng nhau mút mùa nhung nhớ – Ta vui đậu bến xuân lành.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Những nông dân ở ngôi làng ấy từng nói
Không có cái để ăn không thể nào bước đi
Không có chữ không thể nào nhìn thấy đường để bước
Ngày ngày họ trồng cấy trên đồng
Đêm trồng cấy cùng mảnh ruộng trong giấc ngủ
Với họ, thơ ca là ngũ cốc trên cánh đồng người…
Tháng ba treo lên trời những cặp môi son
Gửi nhụy hương vào chiếc gùi gió sớm
Trao nhau nụ hôn đầu nồng ấm
Mùa phô diễn của những cánh bướm đa sắc đa thanh
Chưa kịp ngỏ lời yêu thương đà rạo rực
Cho vườn hoa cuộc đời thêm vị thêm hương.
Em xở xoay như cây cà-rem di động
Giữa chiều đông nhợt nhạt hững hờ
Và cuộc sống xô bồ mở khép
Chỉ tình yêu chẳng thể nào hao khuyết
Nụ cười em xóa khoảng cách không gian
Cùng nhau mút mùa nhung nhớ – Ta vui đậu bến xuân lành.
Ngắm đôi chim chăm chút cho nhau, em thỏ thẻ
Loài người có mấy dạng thức thể hiện yêu thương?
Quen chém gió thao thao anh vụng về lóng ngóng
Hết giải thích xa xôi đến lập trình menu nhặng xị
Em dịu dàng, cây tình yêu cho ta trái ngọt hạnh phúc
Hoa tình yêu là tính dục đó thôi, anh…!
Lẽ thường ai cũng muốn có một nghề danh vọng
Em bầu bạn với dáy dơ tẩy chay xú uế
Em bất chấp đêm ngày nắng mưa bão giông dịch bệnh
Khi tấm màn sàn diễn được người đời kéo lại
Em là những diễn viên thực thụ dưới ánh đèn vàng
Em về trong nắng sớm, phố phường áo mới thơm tho.
NGUYỄN TIẾN NÊN (QUẢNG BÌNH)