Chữ ta viết như cỏ cây tự mọc// Xanh tháng ngày mặc nắng bụi mưa tuôn/ Mỗi con chữ bay lên là ngòi nổ tâm hồn// Hồn ta say tự bóng chữ vô biên/ Mặc gió mây bay qua thinh lặng/ Ta cùng bóng chữ như cỏ cây tự mọc an nhiên.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ.
Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đêm đốt lửa rừng nghe mùi hương bay lại
Vó ngựa từ đâu vang vọng giấc mơ khuya
Hồn non sông linh thiêng rừng núi
Gió hú ngang trời tiếng sấm nổ bên tai
Ánh lửa đêm thâu soi sáng đường dài
U minh rừng hoang ta cùng thơ say khướt.
Kỷ niệm cũ ôn hoài vẫn chưa hết
Con đường mới chờ ai trên lối cỏ
Cánh gió mùa vẫn điệu hát như say
Ngày tháng dài tiếp nối những tàn phai
Giấc mộng phù hoa nổi chìm giông bão
Tương lai còn thấp thoáng bóng mùa trôi.
Chữ ta viết như cỏ cây tự mọc
Xanh tháng ngày mặc nắng bụi mưa tuôn
Mỗi con chữ bay lên là ngòi nổ tâm hồn
Hồn ta say tự bóng chữ vô biên
Mặc gió mây bay qua thinh lặng
Ta cùng bóng chữ như cỏ cây tự mọc an nhiên.
Chẳng thể nào khác hơn vì cuộc sống chính mình
Tôi chọn hành trình mở ra vạn nẻo
Con đường mới trên dòng sông suy tưởng của thi ca
Mỗi ngày một bước chênh vênh với cỏ dày sương ướt
Tôi kiểm chứng chính mình để nhận diện con tim
Mai kia rộng lối đường về mở ngõ phía bình minh hoa nở.
Chén rượu nồng ta rót mời ta
Yến tiệc đêm nay chỉ trăng sao quần tụ
Cỏ xanh là chiếu ngọc với màn sương
Nhà trống bốn phương
Gió lùa thay quạt điện
Say kiếp người tự tại ta nâng cánh thơ đêm.
PHAN MINH THOẠI