Sài Gòn chiều nay có vương màu nắng?// Mà trong mắt em dội lửa mặt trời/ Covid bủa vây giữa dòng đời biến ảo// Mật mã còn siêu thực đến bao giờ/ Em mải miết tìm chìa khoá vạn năng/ Mong cứu rỗi những mảnh đời bất hạnh!

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Sài Gòn chiều nay có vương màu nắng?
Mà trong mắt em dội lửa mặt trời
Covid bủa vây giữa dòng đời biến ảo
Mật mã còn siêu thực đến bao giờ
Em mải miết tìm chìa khoá vạn năng
Mong cứu rỗi những mảnh đời bất hạnh!
Bình minh vẫn dâng lên
Dù Sài Gòn hôm nay trọng bệnh
Em và tôi vẫn đi về phía mặt trời
Như hướng dương vươn đón luồng ánh sáng
Không hoang mang, tình thương dâng đầy khoé mắt
Đối mặt với thử thách, chứng kiến lòng bao dung!

Chiều bên dòng Krông Ana
Con dựa vào lòng sông Mẹ
Lắng nghe nước chạy dọc tim mình
Dòng tình yêu từ lòng Cư Yang Sin bất tận
Cùng hoà nhập vào sông Cha
Krông Ana, hiền hoà dáng mẹ!
Giữa bóng tối và ánh sáng
Em chọn lối nào cho chúng ta
Để trái tim không bị tù đày
Ánh sáng kia làm mắt chói loà
Không thấy đường đi khiến em vấp ngã
Trong bóng tối, anh dẫn đường, tâm hồn được hồi sinh!
Con tự vẽ cho mình một đường bay
Vẫy vùng trên bầu trời nhân nghĩa
Cất cánh với ước mơ rộng mở
Bến bờ xa luôn có mẹ theo cùng
Giữa khung trời đầy những bão giông
Quỹ đạo nào cho con nơi bình an di trú?
TRẦN NGUYỆT ÁNH