nhúm lên buổi chiều muộn// bếp lửa hoàng hôn ngún/ nóc nhà thờ nhả khói// cây hoàng lan ngả đầu lên hàng rào cách ly/ nhắm mắt sau một ngày giãn cách/ bưng vội chén ly hương nhấm nháp một ngụm chiều

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
trong ly cà phê giãn cách?
có hương vị buổi chiều đậm đặc corona
không có khói thuốc nào len qua hàng rào khu ly cách
với hai lớp khẩu trang che mặt
ký ức dậy mùi
bóng tà huy câm bặt?
nhúm lên buổi chiều muộn
bếp lửa hoàng hôn ngún
nóc nhà thờ nhả khói
cây hoàng lan ngả đầu lên hàng rào cách ly
nhắm mắt sau một ngày giãn cách
bưng vội chén ly hương nhấm nháp một ngụm chiều

người ta có thể băng bó lại vết thương?
của thế giới sau mùa dịch giã
vết sẹo ngoài da có thể lành
nhưng vết sẹo trong tâm hồn
như chấm đen của lịch sử
sẽ trầm tích trong trái tim nhân loại?
lên men mỹ cảm của cánh đồng mùa gặt
trong tiết điệu tiếng sấm tháng Ba
ủ dú trong trong lời ru của bà của mẹ
tiếng chuông ký tự đời mình rung ngân
theo cánh diều vàng và ký ức xanh
say mèm một thời tuổi trẻ?
sắp xếp lại vài ý nghĩ bâng quơ
mùa chướng con nước rong chơi
liếm vào ngoằn ngoèo nếp nhớ
cây đước cù lao ngập lòng
neo lại những lãng quên
bờ bãi tấu vang khúc du mục lên đồng?
TRẦN THANH DŨNG
- “Ngọn đèn dầu” Đỗ Quang Em đã tắt
- Giáng sinh – Truyện ngắn của Vladimir Nabokov
- Trác Thuý Miêu bị phạt 7,5 triệu đồng vì phát ngôn gây kích động, chia rẽ
- Thơ 1-2-3 Lương Ngọc Đại: Giọt nước mắt trôi nhanh vào gan ruột mẹ quê
- Thơ Hồ Xuân Hương và sự tiếp nhận của các nhà nghiên cứu, phê bình văn học miền Nam 1954 – 1975