Trăng tròn trịa giữa trời xanh đen phồn thực// Em trổ đòng hương phấn tỏa muôn phương/ Như lòng đỏ trứng gà đầy đặn giữa thiên nhiên.// Như cây mọc hoang nhiên một mình vươn tràn nhựa sống/ Là bức tranh góp đời thường hoa mộng/ Cây và em ám tượng bước trăng rằm.

Tác giả Trường Thắng còn có bút danh Mạc Minh, sinh ngày 20.11.1952, quê quán Hiền Lương, Phong Hiền, Phong Điền, Thừa Thiên Huế; hiện ở tại thành phố Huế. Ông là cựu giáo chức (dạy môn toán cấp 3), Hội viên Hội Nhà văn tỉnh Thừa Thiên Huế.
Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Đời ô trọc ta say tìm vốn dĩ
Đi khai hoang lập trang trại nuôi trồng
Lên rú vào rừng đốn củi dắt lưng
Về bên hồ khe sâu nướng khoai câu cá
Cuộc người phía xa mỉm cười điếu thuốc cháy dần nhấp nhả
Ngồi lưng trâu đàn sáo đọc thánh hiền.
Ta ngồi chọn không lựa có
“Không” là ước muốn rơi vuột khỏi tầm tay
Đuổi theo thời gian kiếm tìm loay hoay bản ngã
“Có” là tự nhiên đến đi chẳng vội vàng hối hả
Mưa nắng bốn mùa theo quy luật thiên nhiên
Không – Có vô vi nhập thế uyên nguyên.

Bốn ngàn năm văn hiến
Năm mươi người con lên non
Năm mươi người con xuống biển
Phía Tây dãy Trường Sơn vươn vai rừng vàng trùng điệp
Biển bạc phương Đông nối liền từ Nam ra Bắc
Dòng máu anh hùng con cháu muôn đời ghi ơn tiền nhân.
Trăng tròn trịa giữa trời xanh đen phồn thực
Em trổ đòng hương phấn tỏa muôn phương
Như lòng đỏ trứng gà đầy đặn giữa thiên nhiên.
Như cây mọc hoang nhiên một mình vươn tràn nhựa sống
Là bức tranh góp đời thường hoa mộng
Cây và em ám tượng bước trăng rằm.
Một ngang một lộn giữa chợ đời
Đèn hiu hắt bóng vẽ vời lỗ loang
Gió trời ngang dọc sỗ sàng
Đêm khuya khoắt những bàng hoàng lắng lo
Trẹt trên thúng dưới luồn tay đắn đót lần mò
Rau răm chịu tiếng lắm trò thị phi.
TRƯỜNG THẮNG
- Nhân đọc bài viết của Hoàng Thanh về công trình “Một số vấn đề văn học Việt Nam hiện đại” của Nguyễn Đăng Điệp
- Thụy Khuê, nhà phê bình văn học mành mành
- Đinh Thị Thu Vân – Một cây bút trưởng thành từ sau ngày kết thúc chiến tranh
- Thơ 1-2-3 Trần Nguyệt Ánh: Đánh cắp tình yêu anh trong tầng hầm bí mật!
- Tự tín, một phẩm chất của Nho gia ngày trước