Cánh cổng im lìm ở phía dây giăng// Tiếng huyên náo của nhịp đời đi vắng/ Bước chân quẩn quanh xó nhà quen thuộc// Căn bếp ấm nồng tay mẹ thong thả nâng niu/ Cha không còn lững thững những chiều/ Nụ cười con thơ tận hưởng “bình yên” như nốt trầm xao xuyến.

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Thanh âm cuộc đời rả rích trong mưa
Đôi mắt mẹ trũng sâu nhìn vạt lúa úng vàng
Đôi tay cha lia liềm chạy đua cùng con nước
Ông trời trút mưa như giọt lệ rơi không dừng đặng
Cha quệt mồ hôi trộn lẫn lệ thương con
Còng lưng mong ấm no mà khổ khổ quá chừng!
Cánh cổng im lìm ở phía dây giăng
Tiếng huyên náo của nhịp đời đi vắng
Bước chân quẩn quanh xó nhà quen thuộc
Căn bếp ấm nồng tay mẹ thong thả nâng niu
Cha không còn lững thững những chiều
Nụ cười con thơ tận hưởng “bình yên” như nốt trầm xao xuyến.

Nếu một ngày anh nhớ đến em
Như khoảnh sân quê chiều về rợp nắng
Bụi hồng rung rinh khoe hương trong ngày thu vắng
Em vẫn đợi chờ héo hắt cánh hoa rơi
Mùa thu này còn xa vắng không anh ơi?
Sao em tưởng buổi trăng thề thắp suốt đời không tắt nổi?
Mây giấu chị Hằng sau làn áo xám
Ngõ xóm ngủ quên không dậy đón trung thu
Con thấp thỏm đợi chiếc bánh thơm mùi tuổi thơ tuyệt diệu
Lồng đèn bơ vơ ngóng đợi trăng vàng
Đôi chân con bị cầm tù vì Covid
Thành khẩn chắp tay con xin trăng sáng nhiệm màu!
Mẹ cũng là cô giáo khi con trẻ học online
Bài giảng nhảy nhót trên khuôn hình biến hóa sắc màu
Cô là siêu nhân dạy dỗ học sinh ở mọi không gian
Con không phải lúc nào cũng ngoan như cô nghĩ
Mẹ là giám thị khắt khe phối hợp cùng cô
Vì chúng con ngừng đến trường nhưng không ngừng việc học.
VŨ HÀ (BUÔN HỒ – ĐẮK LẮK)