Quê anh không có mùa nước nổi// Chỉ toàn lũ chồng lũ mà thôi/ Con nước hung hăng nuốt chửng những hình hài// Thương con cúm núm già bị lũ cuốn trôi/ Thương thẻo đất ven sông không có chân để chạy/ Lũ mấy bận rồi, sao em chưa thương?

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Không khuyến khích biến thể các loại thơ truyền thống: lục bát, song thất lục bát, tứ tuyệt, ngũ ngôn, lục ngôn, thất ngôn… thành Thơ 1-2-3.
Gió xé rách nụ hôn gầy
Ai nhặt vụn buồn trong căn nhà đổ
Nước mắt vá mảng tường loang
Con đường mơ dẫn dụ gót hoa sụp hố
Tứa máu một tâm hồn lữ thứ
Đôi môi phiêu linh tìm dấu đôi môi.
Bài thơ cũ dậy thì chồm lên nóng rẫy
Mạch cảm xúc tuôn chảy suối nguồn
Em gấp vội tiếng thở dài vùi sâu lòng mắt
Con chữ nối đuôi nhau dằn vặt
Ai có thể cứu rỗi một trái tim vụn vỡ
Tôi biết sự vi tế của nỗi buồn trong tâm hồn nữ sĩ.

Hiện sinh trên biển vẫn mênh mông
Không đo được chiều kích con nước
Không đếm được bao nhiêu con sóng
Tôi như con thuyền vô định
Em là đất liền rời rã những giấc mơ
Giữa trùng khơi, con người cũng cô đơn như biển.
Cây thầu đâu khoả thân suốt mùa đông
Những cánh chim không còn nơi trú ngụ
Những cơn bấc ngoái đầu nhớ mùa thu
Bao giờ lòng xuân đâm chồi
Bao giờ hạ sầu nảy lộc
Tôi mơ thấy em, nhành xoan chúm chím trổ hoa trắng tinh khôi.
Quê anh không có mùa nước nổi
Chỉ toàn lũ chồng lũ mà thôi
Con nước hung hăng nuốt chửng những hình hài
Thương con cúm núm già bị lũ cuốn trôi
Thương thẻo đất ven sông không có chân để chạy
Lũ mấy bận rồi, sao em chưa thương?
LÊ HẢI KỲ
(HẢI CHÂU – ĐÀ NẴNG)
- Đánh thức thị trường nghệ thuật đương đại
- Thơ Võ Tấn Cường: Chớp lóe lân tinh ẩn hiện bóng ma trơi bóng chữ
- Thơ 1-2-3 Trần Thuỳ Linh: Ghềnh thác cuộc đời không phải giấc mơ hoa
- Thơ 1-2-3 Châu Mộng Thúy: “Rót đau lòng ấy vào đau lòng này”
- Chùm thơ 1-2-3 Phạm Thị Cúc Vàng: Cái giãn mày đối diện ảnh ảo ta