Chùm thơ Lưu Minh Hải: Chung một bầu trời mà hai phía rất xa!

Đêm và những vì sao lạc// Em lạc phía chồng mình, tôi lạc phía cô đơn/ vũ trụ bí ẩn những điều vô lí giải.// Như chuyện chúng mình xa nhau/ mỗi vì sao lu mờ một cõi/ chung một bầu trời mà hai phía rất xa!

Nhà thơ trẻ Lưu Minh Hải ở Bình Phước

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.

Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.

Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.

Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.

Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.

Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Báo Đất Việt, Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.

 

Đêm và những vì sao lạc

 

Em lạc phía chồng mình, tôi lạc phía cô đơn

vũ trụ bí ẩn những điều vô lí giải.

 

Như chuyện chúng mình xa nhau

mỗi vì sao lu mờ một cõi

chung một bầu trời mà hai phía rất xa!

 

Hồng Hà đồng vọng khúc

 

Nghe âm ỉ những lở bồi đáy dạ

những vọng âm quá khứ hỡi sông Hồng!

 

Ôm kinh kì nghìn năm

trắc ẩn hồn lữ thứ

đêm nằm nghe Hà Nội thở mênh mông!

Viết cho em từ con hẻm phố

 

Bên này phố và bên kia là phố

anh ngụ trong con hẻm nhỏ nửa đời.

 

Em là phố rất gần mà xa lạ

vội vã, quay cuồng ngoài ấy với xa hoa

khi nào mỏi mệt hãy tìm về nơi hẻm nhỏ!

 

Lời tự tình của cỏ

 

Em là cỏ và tôi là cỏ

chỉ có tình yêu kia là gai góc – hoa hồng.

 

Ta bình dị thản nhiên giữa đời sặc sỡ

mặc hương thơm chẳng quyến rũ, rối lòng

chỉ có cỏ rối cùng với cỏ.

 

Đừng yêu quá và đừng tôn thờ quá

 

Họ yêu nhau quên mình nhân vị

tôn thờ, si mê, say đắm đến vĩ cuồng.

 

Em đừng thế, đừng trao tôi khờ dại

đừng dốc kiệt hết mình

đẹp ẩn trong kiêu hãnh hãy giữ gìn làm vốn!

 

Ngu ngơ chi lạ à ơi…!

 

Mùa chi lạ dở mưa rồi dở nắng

loài trinh nữ thẹn thùng găm mắc đáy tim xưa.

 

Yêu chi lạ, tình ngu ngơ chi lạ

cong câu thề đứt gánh

người tăm biệt tới giờ.

 

LƯU MINH HẢI

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *