Đi qua tháng năm nắng mưa sương gió/ Lặng lẽ bên đời tìm nhặt vỏ lon// Số phận cuộc người trôi giữa niềm đau/ Khuôn mặt khắc khổ không tìm thấy nụ cười/ Ngoài kia mặt đường xót xa lá rụng

Thơ 1-2-3 mỗi bài thơ là chỉnh thể độc lập gồm 3 đoạn, 6 câu.
Đoạn 1 chỉ có 1 câu gồm tối đa 11 chữ hoặc ít hơn, đồng thời cũng là tên bài thơ, nhằm tránh trùng lắp tên những bài thơ đã xuất hiện.
Đoạn 2 có 2 câu, với mỗi câu tối đa 12 chữ hoặc ít hơn. Còn đoạn 3 có 3 câu, với mỗi câu tối đa 13 chữ hoặc ít hơn. Chữ càng tinh lọc càng đa nghĩa càng giá trị.
Đề tài Thơ 1-2-3 hoàn toàn tự do, nội dung chủ yếu đi từ ngoại cảnh dần vào chiều sâu nội tâm tác giả muốn biểu hiện.
Đặc biệt khuyến khích tính độc lập từng câu thơ trong mối tương quan toàn bài, đồng thời giữa câu 1 và câu 6 có tính hô ứng để nội dung bài thơ chặt chẽ, thống nhất trong một không gian thẩm mỹ riêng biệt.
Chúng tôi chân thành cảm ơn sự tham gia hưởng ứng nhiệt tình của bạn thơ, bạn đọc và các đơn vị tài trợ: Tạp chí Môi Trường & Đô Thị Việt Nam, Công ty TNHH Sản xuất – Thương mại – Dịch vụ Thiên Bút, Công ty TNHH MTV TMDV Diệp Bảo An, Công ty TNHH TOVI, Công ty TNHH Pilot Design Bags, Công ty TNHH May mặc Lâm Mơ, Cơ sở May mặc Tôn Thẩm.
Những chiếc vỏ lon lăn qua giông bão
Đi qua tháng năm nắng mưa sương gió
Lặng lẽ bên đời tìm nhặt vỏ lon
Số phận cuộc người trôi giữa niềm đau
Khuôn mặt khắc khổ không tìm thấy nụ cười
Ngoài kia mặt đường xót xa lá rụng
Bước chân âm thầm người nhặt ve chai
Ngày lại ngày trên con phố hẹp
Dấu chân buồn tìm nhặt niềm vui
Ngày 8 tháng 3 ư! Họ chưa biết bao giờ
Chỉ thấy đường hoa khoe sắc thắm
Tìm bữa ăn thấp thỏm qua ngày
Còn lại những mảnh đời vật lộn thương đau
Bóc hạt điều thuê ngày công hai tô mì nước
Ung thư xạ trị chưa biết bao giờ rời chốn nhân gian
Người hàng tỉ đồng rung đùi ngồi trên ăn trước
Gió đông về bão nổi cuồng phong những mảnh đời ngược sóng
Thân phận cuộc người trôi lạc giữa niềm đau.
Cộng cỏ xua hai con dế đá nhau
Đêm trăng mờ đi bắt dế trên vồng khoai đậu
Tuổi thơ ngập tiếng cười hồn nhiên
Hai dế đá nhau trẻ con hò reo cổ vũ
Bươm đầu máu chảy đứt râu
Kẻ đứng đàng sau xúi giục. Chiến tranh hủy diệt tương tàn.
Nét bút cha còn trên trang sách ố vàng
Ngăn tủ bụi thời gian đọng lại
Nét chữ cha viết cho con trôi qua bao mùa lá rụng
Nghe trong gió ngàn lời dạy bảo của cha
Nước mắt con nhỏ xuống giọt giọt buồn
Chiều hoang tím những dòng chữ chơi vơi ký ức
Nghẹn ngào dành đầu và xương cá để cha ăn
Mẹ ra đi sáng thu buồn bốn cha con ở lại
Ven sông trôi bốn mùa mưa nắng thiếu trước hụt sau
Bữa cơm chiều cha dành ăn đầu xương cá
Đêm bão giông cha đi về miền đất lạnh
Giọt nước mắt con rơi trên đĩa cá ngày nào…
NGUYỄN ĐỨC BÁ (QUẢNG NAM)